Chương 279
“Không phải anh đã nói với em rồi sao anh sẽ cho em một chú rể và đám cưới hoàn chỉnh nên đã nhờ dì mang em đến đây, Ngọc Lan, có làm em sợ hay không?”
Dương Tử Sâm cẩn thận hỏi, sợ cô tỉnh dậy không thấy mình thì hoảng loạn.
Bạch Ngọc Lan nghe anh nói lại nhìn sang người phụ nữ trung niên hỏi: “Người này là dì của anh sao?”
“Đúng vậy, chính là ta, thế nào cô bé?”
Thẩm Huyền thấy cô nhìn mình không mấy thiện cảm liền hứng thú hỏi.
“Mặc dù bà đã chữa khỏi chân cho anh ấy nhưng lại khiến chúng tôi không thể nhận nhau, món nợ này tôi vẫn phải tính với bà”
Bạch Ngọc Lan lạnh lùng nói, không e ngại đối phương là dì của chồng mình.
Thẩm Huyền nghe vậy trầm mặc nhìn cô, Dương Tử Sâm ở bên cạnh che chở vợ mình sợ dì nổi giận với cô.
Một lúc lâu Thẩm Huyền chợt cười vang nói: “Được lắm, có khí phách, ta sẽ chờ.”
Dương Tử Sâm thở phào một hơi lại nói: “Cháu đưa Ngọc Lan đi trước.”
“Được, đi đi, ta sẽ đến sau”
Lúc này ở nơi tổ chức tiệc cưới mọi người đều đã có mặt đông đủ, ông Dương, bà Lệ, cha xứ cùng một số bạn bè thân tín của bọn họ như Trần Vĩnh, Cao Kỳ Anh và Lê Phương.
Ngoài ra cũng có một số người thân tín trong công ty và thêm một hai tờ báo uy tín.
Bà Lệ tuy được Dương Tử Sâm thông báo trước thế nhưng vẫn không tránh khỏi có chút lo lắng.
Cao Kỳ Anh lại tiến tới chỗ bà hỏi thăm: “Cô Lệ, lâu rồi không gặp cô, thấy cô mạnh khỏe cháu rất vui, cháu đã nghe nói về chuyện của cô và Ngọc Lan rồi, thật may mắn cô không sao, càng may mắn hơn khi ông trời đã mang Dương Tử Sâm quay trở lại bên cạnh Ngọc Lan”
“Ừm, đúng là ông trời phù hộ, khoảng thời gian trước cũng cảm ơn cháu đã bên cạnh Ngọc Lan có dịp cô sẽ mời cháu một bữa cơm”
Bà Lệ cũng niềm nở nói.
“Cô khách khí rồi nhưng cháu vẫn muốn ăn cơm cô nấu”
Cao Kỳ Anh cười duyên nói.
Lại có một giọng nói khác chen vào: “Thật không ngờ tôi mới đi công tác bên Pháp một tháng lại có nhiều thứ thay đổi như vậy, tôi gọi cho Ngọc Lan không được còn tưởng cô ấy không tiện nghe máy không ngờ lại gặp tai nạn ngoài ý muốn, lại thật không ngờ Dương Tử Sâm vậy mà còn sống, tôi xem tin tức xém chút nữa rơi hai con mắt ra ngoài”
Bà Lệ cùng Cao Kỳ Anh nhìn Lê Phương bất thình lình xuất hiện bên cạnh bọn họ Cao Kỳ Anh lại như có như không nói: “Đúng vậy cuộc đời này thật lắm chữ ngờ, có phải sắp tới tôi cũng được ăn đám cưới của ai đó không?”
“Cô nói tôi sao?”
Lê Phương chỉ vào mình.
“Còn ai nữa, tôi nhìn thấy rồi”
“Cô nhìn thấy cái gì?”
“Anh chàng kia thật sự không tồi nha”
Cao Kỳ Anh liếc mắt nhìn người đàn ông mặc bộ đồ tây màu xám đang nói chuyện với một nhóm người, lúc nãy cô đã thấy Lê Phương đi cùng anh ta.
Lê Phương cũng đưa mắt nhìn sang bên đó, trùng hợp người đàn ông kia cũng quay đầu nhìn cô, bốn mắt chạm nhau trong ánh mắt người đàn ông lại hiện ra một tia ôn nhu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!