"An Đào Đào! Chủ bài đăng này là tài khoản clone. Gần đây cậu có đắc tội với ai không?” Chu Mễ cũng tiện tay mở dữ liệu của chủ bài viết.
An Đào Đào há hốc mồm, mặt vẫn trắng bệch như cũ, nói: “Tôi vừa mới đến trường học không bao lâu, nên chắc không có đắc tội với ai.
Chu Mễ hơi nhíu mày: “Cũng đúng nhỉ! Cậu mới đến trường học không bao lâu, rốt cuộc là ai mà thất đức như vậy chứ?”
An Đào Đào thở dài: “Tôi cũng không rõ lắm”
'Thực ra, trong lòng cô đã sớm có ứng cử viên, nhưng mà phải điều tra rõ rồi mới nói, không thể đổ oan cho người khác.
Trở lại phòng học, An Đào Đào cảm nhận rõ ràng các bạn học chung lớp đã thay đổi biểu cảm khi nhìn cô.
Đó là một loại biểu cảm xem thường và ánh mắt miệt thị, khiến cho người ta rất khó chịu.
“Tôi thật sự không nhìn ra, cô vậy mà lại là được bao nuôi. Tôi còn tưởng rằng cô là cô chủ nhà nào đó!”
“Cho nên đã nói là không thể nhìn mặt mà bắt hình đong! Bây giờ cuối cùng cũng nhìn rõ mặt của cô ta!”
"Mọi người nói xem bố đường của cô ta liệu có phải là một gã đàn ông trung niên tai to mặt lớn, bụng phệ không nhỉ?”
“Không phải bố đường ngày nay đều là như thế à? Lẽ nào lại là một thanh niên đẹp trai lắm tiền? Căn bản là không hể tổn tại!”
Gã đàn ông trung niên tai to mặt lớn, bụng phệ?
Uầy, Lục Sóc mà biết thì những người này chết chắc!
An Đào Đào lạnh lùng nhìn bọn họ. Có thể do ở với Lục Sóc lâu quá nên khí thế trên người cô cũng trở nên sắc bén, một ánh mắt tùy tiện cũng khiến bọn họ sợ đến ngậm miệng không nói.
'Vốn dĩ Chu Mễ định lên tiếng bất bình, nhưng. lại bị cô dọa sợ ngây người.
Khí thế của bạn thân thật đữ đẳn, chỉ một ánh. mắt cũng có thể khiến một đám người sợ đến không đám nói lời nào, quả thực chính là chị đại!
*Nói đi !Sao lại không nói tiếp?” An Đào Đào. cười khẩy. Khí thế lạnh lùng giống như có thể hòa làm một với Lục Sóc.
Các sinh viên thở hổn hển, nhìn cô với vẻ hơi bất ngờ.
Bình thường là một em gái rất hiển lành, sao giờ đột nhiên lại lạnh lùng như núi băng vậy?
Thật là đáng sợ quá đi!
“An Đào Đào! Cô được người ta bao nuôi thì đã đành, bây giờ lại còn dọa bạn học, sao cô lại xấu xa như vậy chứ?” Triệu Tiểu Uyển nhanh chóng. hoàn hồn, cô ta chỉ vào mặt An Đào Đào, lên án cô. không phải phép.
“Được bao nuôi?” An Đào Đào nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lùng, khí thế ngút ngàn: “Vì sao không phải là bạn trai, là chồng, hoặc là bố? Sao. nhất định phải nói là bao nuôi?”
Triệu Tiểu Uyển mở to hai mắt, hỏi ép bức: " Vốn dĩ là được bao nuôi, cô còn muốn phủ nhận à?"
“Hathaway là trường dân lập quý tộc, các loại xe sang nhiều không kể xiết, hễ là các cô gái bước xuống từ trên xe sang thì đều là được bao nuôi à?” An Đào Đào hạ giọng, hỏi ngược lại.
Khuôn mặt Triệu Tiểu Uyển đầy vẻ đữ tợn: " An Đào Đào! Cô là đang cố cãi chày cãi cối!”
An Đào Đào nhìn chằm chằm vào cô ta, hai mắt đen láy, mắt ánh lên vẻ đò xét: “Bạn học Triệu Tiểu Uyển à! Tại sao cô cứ luôn mực khẳng định tôi được người ta bao nuôi? Có phải là cô biết gì đó đúng không?”
Chu Mễ đi tới phụ hoạ: “Triệu Tiểu Uyển! Lẽ nào cô biết chủ bài viết kia, hay là cô chính là chủ bài viết?"
Sắc mặt Triệu Tiểu Uyển thay đổi, ánh mắt cũng có hơi mơ hồ, nhưng vẫn thề thốt phủ nhận: "Cô đừng vùng vẫy trong vô vọng nữa! Hiện tại toàn bộ sinh viên trong trường đều biết cô được. bao nuôi. Cô đợi đến lúc bị trường học đuổi cổ đi”
“Ha ha!” An Đào Đào cười khẩy.
Không thèm liếc nhìn Triệu Tiểu Uyển lấy một cái, kéo Chu Mễ trở lại chỗ ngồi.
Chu Mễ cau mày, thở hồng hộc: “Triệu Tiểu Uyển này rõ ràng có vấn đề! Những bức hình kia không phải thực sự là do cô ta chụp chứ?”
An Đào Đào không lên tiếng, nhưng trong lòng lại đã có tính toán.
Sự việc trong diễn đàn vẫn còn đang ổn ào, hơn nữa càng lúc càng kịch liệt, các tiếng mắng chửi đều vô cùng khó nghe.
Chu Mễ quả thực tức không nhịn nổi, liền viết một bình luận thanh minh dưới bài đăng: [Tôi là bạn thân của An Đào Đào. An Đào Đào là một cô gái vô cùng hiền lành, vô cùng lễ phép. Cô ấy tuyệt
đối không phải kiểu người được bao nuôi như. trong viết có nói; cũng không hể hung hăng hống hách, cô ấy đối với tất cả mọi người đều rất tố
t.]
Bình luận này cũng được đẩy lên top, đủ thể loại anh hùng bàn phím ùa vào mắng cô ấy xối xả.
Chu Mễ giận điên lên, mặt đỏ tía tai, tranh. luận với bọn họi
An Đào Đào cau mày, hỏi: “Chu Mễ! Có phải cậu đã lên tiếng thanh minh trong diễn đàn đúng không?”
Chu Mễ vẫn còn đang đôi co với bọn họ, đến cả đầu cũng không ngước lên: “Những người này là cái quái gì vậy? Mỗi một người đều đang mắng cậu. Tôi nhìn không nổi nữa rồi!”
Thấy đáng vẻ nổi giận của cô ấy, trong lòng. An Đào Đào vô cùng ấm áp: “Đừng tức giận, đừng tức giận mài Chỉ là một đám anh hùng bàn phím, nổi giận với bọn họ làm gì! Đừng để ý đến bọn họ. là được rồi!”
Chu Mễ giận dữ, để điện thoại xuống: “Nhưng mà, bọn họ đều đang mắng cậu!”
“Cứ cho họ mắng! Dù gì cũng không mất miếng thịt nào!” An Đào Đào nhún vai thờ ơ, thế nhưng trong lòng vẫn rất phiền muộn.
Lúc này, Chu Mễ bỗng la lên một tiếng.
“Á, Kỷ Thần lên tiếng giúp cậu rồi!”
Vẻ mặt An Đào Đào vô cùng nghỉ hoặc: “Cái gì? Kỷ Thần?”
Chu Mễ ấn mởbình luận thanh minh, sau đó giơ điện thoại đến trước mặt An Đào Đào.
An Đào Đào nhìn thoáng qua, không kìm được. mà nhìn liếc qua Kỷ Thần đang ngồi phía sau.
Kỷ Thần bắt được ánh mắt của cô, nở một nụ cười tràn đầy sự cổ vũ và sự thân thiện đối với cô.
"Trái tìm của An Đào Đào lại lần nữa thấy ấm áp, cô quay lại, nghiêm túc nhìn bình luận thanh minh trong điện tho:
Kỷ Thần: [Cô ấy là tiểu tiên nữ đã cứu mạng của tôi! Tiểu tiên nữ là người tốt như vậy, mọi người không được bôi nhọ cô ấy. Nếu như mọi. người tiếp tục bôi nhọ tiểu tiên nữ thì tôi sẽ nổi giận đó!]
Bình luận thanh minh này của Kỷ Thần không hể công kích, nhìn cũng rất bình thản, thế nhưng lại khiến người ta tự dưng thấy hơi áp lực.
Đặc biệt là câu nói sau cùng kia, sẽ tức giận gì đó.
Cậu hai nhà họ Kỷ nổi giận, có thể trời cũng sắp sụp rồi.
Mặc dù những anh hùng bàn phím kia còn muốn gây sự thêm, thế nhưng lại sợ chọc giận Kỷ 'Thần. Dù sao thì gia thế của nhà họ Kỷ bọn họ cũng có thể ngang hàng ngang vế với tiếng tắm. lừng lẫy của nhà họ Lục. Lỡ như thật sự khiến cậu hai Kỷ bực đọc, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Trong lúc nhất thời, nhóm anh hùng bàn phím đã ngừng chiến, những tiếng nhục mạ khó nghe kia cũng không còn nữa.
Chu Mễ dán mắt vào màn hình di động, trong Kỷ Thần thật là lợi hại, thoát cái đã khiến những anh hùng bàn phím kia ngậm miệng lại.”
Vẻ mặt An Đào Đào khiếp sợ, gật đầu.
Không ngờ Kỷ Thần giống như chú cún con mà khí thế lại lớn như vậy, đúng là cún con đỗi hờn màt
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!