Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài Hoắc Kiến Phong Ôn Thục Nhi

Chương 116: Dáng vẻ kỳ lạ của Ôn Thục Nhi

Ôn Thục Nhi chậm rãi mở cửa xe, từ hàng ghế sau chen xuống dưới, hai tay giữ khoảng cách công kích vừa đủ, lạnh giọng ra lệnh: “Khom người xuống xe lôi hai người bọn họ xuống.” “Vâng vâng.” Tiểu Lưu không dám phản kháng khi thấy hành động hung hãn của cô.

Anh ta run rẩy bước ra khỏi xe, cúi người và kéo A Ngô và anh Bằng ra khỏi xe bằng tay và cả chân của mình: “Được, được rồi chứ?” Ôn Thục Nhi nhìn anh ta, sau đó lại nhìn hai người trên mặt đất: “Chưa được. Cởi quần áo của bọn họ ra, và cả của anh cũng vậy.

“Hả?” Tiểu Lưu sửng sốt.

Ôn Thục Nhi không nói gì, kim bạc đặt kề trán anh ta chỉ cách nửa tấc.

“Cởi, tôi sẽ cởi ngay lập tức.” Tiểu Lưu sợ hãi kêu lên.

Anh ta lớn như vậy mà chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào trở mặt nhanh như vậy.

Lúc đầu là một học sinh, sau đó là một kẻ ngốc, bây giờ rõ ràng là một nữ quái! Nhìn thấy Tiểu Lưu ném tất cả quần áo của cả ba người xuống ghế sau, trong lòng Ôn Thục Nhi mới bình tĩnh hơn đôi chút.

Cây kim trong tay cô lại dí về phía trước: “Quay người đi, đừng nhìn lại nếu không có chỉ thị của tôi.” “Vâng vâng.” Tiểu Lưu trả lời liên tục, run rẩy quay người lại.

Ôn Thục Nhi nắm lấy cơ hội, nhanh chóng nhảy lên xe, khởi động xe rời đi.

Không có biển chỉ dẫn, không có định vị chỉ đường.

Ôn Thục Nhi chỉ có thể dựa vào trí nhớ, nắm chắc vô lăng, nhấn mạnh ga.

Không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng chiếc xe cũng quay trở lại đường chính.

Ôn Thục Nhi thở phào nhẹ nhõm, lo lắng đến mức sau lưng ướt đẫm.

Nhưng cô đã không dừng lại cho đến khi biển báo đồn cảnh sát xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của cô.

Cô đi chậm lại, dựa vào lưng ghế, cả người khẽ thả lỏng xuống.

Lê Việt Bách phóng như bay suốt quãng đường, vừa bước vào cổng đồn cảnh sát liền nhìn thấy Ôn Thục Nhi ngồi một mình trên ghế dài trong đại sảnh.

Cô đang cầm một chiếc cốc giấy trên tay, khuôn mặt lờ mờ và đôi mắt vô hồn.

Trái tim Lê Việt Bách run lên, anh ta vội vàng đi tới, quan tâm nói: “Thục Nhi, cậu không sao chứ?” Nghe thấy một giọng nói quen thuộc, ánh mắt Ôn Thục Nhi phút chốc sáng lên.

Sau khi nhìn rõ Lê Việt Bách, ánh sáng từ từ mờ đi.

Cô cười lắc đầu, nhẹ nói: “Tôi không sao.” Nói xong, cô trực tiếp cúi đầu xuống.

Biểu hiện này là không sao ư? Lê Việt Bách nhìn từ trên xuống dưới Ôn Thục Nhị, tuy rằng thân thể có chút dơ bẩn, nhưng quả thực là mọi thứ vẫn nguyên vẹn, ngay cả sợi tóc cũng không có chút thay đổi nào.

Anh ta lúc này mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm.

Bên cạnh, hai cảnh sát đang nói chuyện về vụ án nhìn thấy có người tới tìm Ôn Thục Nhi, bọn họ lập tức đi tới: “Anh tới đây đón cô Ôn sao?” “Đúng vậy, tôi là bạn của cô ấy.” Lê Việt Bách lịch sự gật đầu: “Vất vả cho các anh rồi.

Tình hình bây giờ thế nào rồi? Đã bắt được kẻ xấu chưa?” Cảnh sát giải thích theo sự thật: “Ba tên xã hội đen đều bị tóm gọn. Họ thừa nhận mình bị xúi giục và đã nhận tiền để làm hại cô Ôn. Họ đã theo dõi cô Ôn mấy ngày, hôm nay cuối cùng cũng tìm được cơ hội ra tay.

Thật may, cô Ôn rất thông minh, có thể bình tĩnh và trốn thoát khi gặp nguy hiểm. Tuy nhiên, đáng tiếc là bọn xã hội đen này giao dịch trực tuyến và là giao dịch trên WeChat, bọn họ lại chưa gặp nhau bao giờ nên vẫn cần thời gian điều tra rồi mới tìm ra được kẻ thực sự đứng sau.” Chỉ cần bắt được người là dễ xử lý rồi, xử lý chuyện trên mạng là điểm mạnh của anh †a.

Lê Việt Bách cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút: “Có thể cho tôi ID WeChat được không? Tôi đang học công nghệ thông tin, nói không chừng tôi có thể giúp được gì đó?” Hai viên cảnh sát nhìn nhau nói: “Được, nhưng anh tuyệt đối không được tiết lộ vụ án ra bên ngoài, nếu không sẽ đánh rắn động co.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận