Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài Hoắc Kiến Phong Ôn Thục Nhi

Chương 51: Chỉ dựa vào kỹ năng của cậu? Lớp học.

Cách giờ tan học chỉ còn hai phút, Triệu Thanh Xuân nhìn thấy Ôn Thục Nhi đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, thấp giọng nói: ‘Cậu làm gì vậy? Lời mấy phút cuối giáo viên giảng mới là tỉnh túy.” “Tôi biết, vậy nên học sinh xuất sắc như cậu phải giúp tôi ghi lại.” Ôn Thục Nhi trầm giọng đáp, lấy ra chiếc mũ bóng chày màu đỏ trong cặp sách.

Khi Triệu Thanh Xuân nhìn thấy cô như sắp che vành mũ xuống hết mặt mình, trong lòng đã hiểu rõ.

Không ai muốn bị coi là một con quái vật, ngay cả khi đó là một người vô tư xuề xòa như Ôn Thục Nhil Triệu Thanh Xuân đưa tay ra giúp cô vuốt tóc buông xuống bên tai, lo lắng nói: “Đừng đè mũ xuống thấp như vậy, cùng lắm là bị nhìn ngó thôi. Che hết mắt như thế, cẩn thận khi chạy sẽ bị té ngã.” “Đừng lo lắng, sẽ không đâu.” Ôn Thục Nhi đẩy chiếc kính gọng đen trên sống mũi lên, cười ngốc nghếch nói: “Tôi có bốn mắt đấy!” Triệu Thanh Xuân bật cười trước bộ dạng của cô, nói: “Cẩn thận! Nếu cậu cảm thấy không thoải mái thì gọi cho tôi!” “Ừm ừm” Ôn Thục Nhi gật đầu, vừa định bày tỏ lòng biết ơn thì tiếng chuông tan học vang lên.

Cô lập tức cầm cặp sách của mình lên, như một mũi tên bay, trực tiếp lao ra khỏi phòng học.

Triệu Thanh Xuân nhìn bóng lưng của Ôn Thục Nhi định mở miệng, sau đó ngậm miệng lại, trong lòng đau xót nói: “Cậu ba nhà họ Hoắc, là chồng của Thục Nhi, anh phải cố gắng hết sức để giúp đỡ cô ấy đấy!” Ôn Thục Nhi vội vàng ra khỏi phòng học mới đi được vài bước, liền cảm thấy có hai ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình.

Đó là vệ sĩ do Hoắc Kiến Phong sắp xếp.

Mình cứ nghĩ họ chỉ bảo vệ qua loa, nên lặng lẽ chạy trong lúc họ chưa chuẩn bị kỹ càng, nhưng không ngờ họ lại theo dõi kỹ càng như vậy.

Có vẻ như những người dưới quyền Hoắc Kiến Phong đều rất trung thành với anh! Không được lơ là cảnh giác, mình phải nghĩ ra cách để thoát khỏi bọn họ.

Ôn Thục Nhi lẩm bẩm tiếp tục đi theo hướng đại học Khoa học Kỹ thuật.

Có một con phố ở giữa hai trường, có quán cà phê internet, quán ăn vặt …

Ôn Thục Nhi đưa mắt quét qua các bảng hiệu khác nhau, cuối cùng nhìn chăm chú vào bảng hiệu “Nhà tắm hơi”.

“Thời gian gấp gáp, nên phải chọn nơi này rồi.” Cô lẩm bẩm, miệng cong lên đầy ranh mãnh.

Vài phút sau, Ôn Thục Nhi thở hổn hển ở cổng trường đại học Khoa học Kỹ thuật.

Sau lưng cô, hai ánh nhìn đó đã biến mất.

Lê Việt Bách ngồi xổm trên bồn hoa ngậm nhánh cỏ đuôi chó.

Nhìn thấy Ôn Thục Nhị, lập tức đứng lên: “Tôi đã nói với cậu rồi, chuyện nhỏ như vậy, tôi tự mình làm được, cậu không cần đặc biệt tới đây. Về phần người đứng phía sau, tuy rằng tôi hiện tại chưa điều tra được ra, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ giúp cậu tìm ra.” “Cái gọi là tự mình làm được của cậu là làm Weibo tê liệt ba ngày?” Ôn Thục Nhi khinh bỉ liếc anh ta một cái.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận