Chương 668
Tống Phi Phi ngước mắt nhìn đồng hồ trên tường, thu hồi vẻ lạnh lùng giễu cợt, bình tĩnh nói: “Được rồi, đến giờ rồi, cậu nên đến bệnh viên tận hiếu đi.”
“Ai da, tôi không muốn đi nữa.”
Hoắc Vân Hạo ôm tay ngồi xuống sofa, khó chịu nói: “Sau này có các người hỗ trợ tôi rồi, nói chung cũng không cần đến bác hai, còn đi tận hiếu cái gì chứ? Mỗi lần đến đều phải nhìn sắc mặt đám vệ sĩ bác sĩ kia, mặt bác hai tôi còn chưa thấy nữa, tôi không đi. “Làm càn.”
Tổng Phi Phi nhìn anh ta chằm chằm rồi xoay người, đưa tay tát vào mặt Hoắc Vân Hạo: “Cái gì cũng chưa có đã bắt đầu xem nhẹ, có phải cậu muốn tìm chết không?”
Cô ta hơi củi xuống, từ trên nhìn xuống, trong đôi mắt hạnh lộ ra vẻ lạnh lẽo, cả người giống như la sát từ địa ngục trở về,
Hoắc Văn Hạo sửng sốt, mặc kệ đau đớn trên mặt, theo bản năng rụt lại, ngượng ngùng nói: “Tôi, tôi, tôi dang đùa, cô, cô đừng có tường thật đó. Đó là bác hai của tôi, sao tôi có thể không di chứ?”
Tống Phi Phi lanh lùng ngồi dậy, gằn từng chữ: “Sau này, cấm cậu đùa giỡn như thế với tôi. Cút.”
“Trời ơi.” Hoắc Văn Hao đáp lại một tiếng, lăn một vòng rồi bò dậy khỏi ghế sofa, lao ra khỏi cửa mà không thèm nhìn lại.
Rầm.
Cửa đóng lại cũng ngăn ánh mắt lạnh như băng ở phía sau, Hoắc Văn Hạo khinh miệt khạc nhổ xuống đất rồi chửi thể một tiếng: “Phi. Thử đàn bà ti tiện.”
Anh ta sờ lên vết thương trên mặt, đau đến mức hít một hơi khí lạnh, hung dữ nói: “Thử phụ nữ ti tiện, đợi ông đây đi, đến khi mọi thứ của Hoắc Kiện Phong thuộc về nhà họ Hoắc, đến khi ông đây trở về nhà họ Hoắc, mày chỉ là một đồng rác. Đến khi đó ông đây sẽ trà hết khuất nhục của hôm nay, trả gấp trăm ngàn lán.”
Trong căn hộ, Tổng Phi Phi vẫn duy trì tư thế như trước.
Cô ta nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, xoay người cấm ly rượu trên bàn nhỏ lên, ngẩng đầu uống can Trong lồng ngực dường như có một ngọn lửa bốc lên, dù thế nào cũng không kim nén được, cô ta trực tiếp cẩm bình rượu trên bàn lên, ngừa đầu uống một ngụm lớn.
Chất rượu đỏ tươi nhuộm đôi môi đỏ mong của cô ta, trượt xuống khỏe miệng, hòa vào làn da trắng như tuyết của cô ta, con người như mực, trên khuôn mặt mềm mại chỉ còn lại màu máu hung ác.
Cô ta cầm lấy điện thoại trên ghế sô pha, dùng một tay mở Facebook.
Quả nhiên, không có gì ngạc nhiên, tất cả các loại suy đoán và nghi ngờ về thân phận của Hoắc Kiến Phong cùng với tập đoàn nhà họ Hoắc đã đẩy rẫy trên các trang mạng. “Vì tham lam quyền lực nhà họ Hoắc, còn giờ trò chuyển nhượng tài sản, sát hại cha nuôi và mẹ nuôi, đúng là lòng lang dạ sói.”
“Hai vợ chồng câu kết làm việc xấu, một đôi gian phu dâm phụ.”
“Số mệnh nhà họ Hoắc đang bị đe dọa.”
Ngón tay của Tổng Phi Phi chậm rãi lướt qua mục bình luận, trên mặt không hề có chút tự hào đắc ý nào mà chỉ có sự lạnh lùng cùng tự giễu: “Kiến Phong, nếu như anh sớm biết đắc tội tôi sẽ có ngày như thế, ban đấu anh có tuyệt tình với tôi không?”
Lời nói vừa dứt, cô ta ngẩng đầu lên uống một ngụm rượu nữa rồi đập mạnh chai rượu xuống đất.
Xoàng.
Chai rượu vỡ vụn, thủy tinh và rượu đò vắng khắp nơi, ánh lên đôi mắt đỏ rực của Tổng Phi Phi, đầy vẻ độc ác.
Tập đoàn TN, phòng thí nghiệm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!