Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô vợ lừa đảo: thiếu gia tôi sai rồi

Âm thanh giày da gõ trên nền nhà “cộp cộp” nghe rất giòn giã.
Bác sĩ đã đợi ờ đây rất lâu rồi, ông ta cung kính nói với người đàn ông đứng đầu: “Lâu tiên sinh, lát nữa tôi sẽ làm kiểm tra toàn thân giúp ngài.”
“Tôi đi tắm trước đã.”
Vị bác sĩ lặng lẽ lùi ra sau một bước: “Đươc a.”
Trên suốt đoạn đường, mỗi bước đi đều khiến cho Lâu Thiên Khâm cảm giác như bị lửa đốt, phòng tắm còn cách nơi này quá xa,
Lâu Thiên Khâm khựng lại, quay đầu hỏi bác sĩ: “Có xe lăn không?”
Vị bác sĩ kinh ngạc quan sát anh một lượt từ trên xuống dưới: “Lâu tiên sinh, chân ngài bị thương rồi
sao?”
“Đừng nhiều lời, bảo lấy ra thì cứ lấy.” Phong Giác tỏ vẻ không vui.
Khoảng nửa tiếng sau, bác sĩ gặp lại Lâu Thiên Khâm, dù cho có
quấn trên người chiếc khăn tắm thì vẫn không thể che lấp được cốt cách cao quý và khoan thai của người đàn ông này.
Đây mới chính là quý tộc thật sự.
Rất nhanh đã có kết quả kiểm tra, cơ bản đều là vết thương ngoài da, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi, nhưng có một chuyện có hơi khó giải quyết.
Vị bác sĩ này cũng không biết nguyên nhân do đâu, cho nên cảm thấy vỏ cùng kỳ lạ.
Dựa vào kinh nghiệm và chuyên
môn của mình, vị bác sĩ vẫn nhắc khéo: “Lâu tiên sinh, có lẽ ngài sẽ phải kiêng cữ tắm rửa trong một khoảng thời gian rồi.”
“Ngoại trừ điều này ra thì còn gì nữa?” Đối với anh thì việc kiêng tắm rửa không phải là chuyện gì to tát, nhưng nghĩ đến nguyên nhân khiến anh phải kiêng tắm thì anh lại giận đến xì khói.
“Cơ bản chỉ có vậy thôi.”
“Lui xuống đi.”
“Vâng.”
Sau khi vị bác sĩ rời đi, cửa phòng lại bị một đám người mở ra, Lâu Thiên Khâm không cần suy nghĩ cũng biết đó là ai.
“Ông chủ, tôi đã tra ra rồi.” Phong Giác vui vẻ thông báo kết quả.
“Hửm?”
“Cô ta đi đến Pháp, chuyến bay vừa mới cất cánh khoảng 15 phút trước.”
Lâu Thiên Khâm đập mạnh lên tay vịn của ghế so pha, ánh mắt lộ rõ sự hiểm ác: “Sắp xếp chuyến bay, chúng ta cũng đến
pháp.”
Phong Giác kinh ngạc: “Nhưng sức khỏe của anh….”
Phong Giác nghĩ rằng bây giờ ông chủ nên phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, đợi khỏe lại rồi xuất phát cũng không muộn.
“Làm đi!” Lâu Thiên Khâm ngắt lời anh ấy.
Vội vàng gấp gáp như vậy thì có thể thấy rằng đối phương đã để lại nỗi ám ảnh rất lớn trong lòng Lâu Thiên Khâm, Phong Giác không cảm thấy vô cùng tò mò về
cô gái không sợ chết kia.
Thành phố Paris của Pháp là một thành phố lãng mạn, ở đó có biển hoa lavender – provence; có dòng sông Sen phô bày ra vô số tình yêu và thù hận, tháp Eiffel mê hồn người và dãy núi Andes độc đáo đẹp mê ly…
Paris, một thiên đường nghệ thuật, thiên đường của ước mơ.
Bay cả 14 tiếng đồng hồ, cô cứ như đang nằm mơ mà đưa tay vuốt ve bức tường mang đậm tính lịch sử, cô thật sự đã đến Paris rồi.
“Tiểu Mễ, nhanh lên, đừng lề mề nữa.” Chủ biên lên tiếng.
“Ồ ồ ồ, đến ngay đây.”

Nhấn Mở Bình Luận