Năm phút sau, Lâu Thiên Khâm lấy ra một chiếc khăn mùi xoa để
lau tay: “chậc…cơ bắp thì nở
nang như vậy mà lại yếu ớt như đứa trẻ con.”
Mặc dù Trương thái thái vẫn giữ vững tư thế ngồi như ban đầu, nhưng sự chuyển động của cơ mặt đã làm lộ ra sự sợ hãi trong lòng bà ta.
Từ lúc Lâu Thiên Khâm đạp cửa xông vào thì Trương tiên sinh đã sợ đến mức lấy tay ôm đầu trốn sau lưng ghế sô pha, đến khi không còn nghe bên ngoài còn động tĩnh gì nữa mới thò đầu lên thăm dò tình tình, bất ngờ, một đôi tay vạm vỡ thò tới.
“Á á á… cậu muốn làm gì?”
Trương tiên sinh bị lôi ra giữa căn phòng.
“Rốt cuộc cậu là ai?” Trương thái thái không kiềm được lòng mà hỏi.
Hành động tàn nhẫn dứt khoát bẻ gãy tay tên vệ sĩ khi này giống hệt như hành động của một sát thủ. Trương thái thái không thể không nghi ngờ về thân phận của người này.
Người đàn ông vẫn không để ý đến câu hỏi của bà vợ mà chỉ đưa mắt nhìn vào gương mặt u uất của Trương tiên sinh: “Đi lại
kia ngồi với vợ của ông đi.”
Trương tiên sinh đã bị dọa sợ đến ngốc luôn rồi, Trương thái thái thì lộ rõ vẻ bất mãn, nhưng bởi thế lực mình quá yếu nên đành phải nhẫn nại.
Chủ biên dè dặt cẩn thận tiến gần đến bên cạnh Khương Tiểu Mễ: “Bạn của cô à?”
Khương Tiểu Mễ đang định gật đầu thì lại lắc đầu phủ nhận.
Bạn bè gì mà ép cô ăn nhiều tương ớt đến vậy, đến giờ mà dạ dày vẫn còn đau đây này.
“Cô, đến đây.” Lâu Thiên Khâm vẫy tay gọi cô lại.
Trong căn phòng này cũng chỉ có mấy người bọn họ, dù có giả vờ không nghe thấy thì cũng không được, Khương Tiểu Mễ chậm rãi đi đến: “Sao hả?”
“Chẳng phải là cô rất thích chụp hình hay sao? Người mẫu đây này.”
Phút chốc, Khương Tiểu Mễ há
hốc mồm, chụp….chụp hình?
Cô ngớ người nhìn về phía đôi vợ chồng kia.
Một người thì xinh đẹp lộng lẫy, một người thì thật chẳng biết phải nói như thế nào.
Sự cách biệt quá lớn, thật không thề tin được rằng hai người họ là vợ chồng.
Nghe thấy chụp hình, Trương thái thái lòng như lửa đốt, dù gì thì mình cũng là một doanh nhân nổi tiếng, cứ để cho người ta chụp lại cảnh tượng này thì làm sao mà lăn lộn làm ăn? Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển đến như vậy, một khi bị lan truyền ra bên ngoài
kia thì..Trương thái thái thật
không dám nghĩ về những gì sẽ
xảy ra sau đó.