Trong khoảng thời gian An Hân Phỉ dưỡng thai, Cao Đạm cũng cấp chính mình thả cái đại giả, mỗi ngày ở bên cạnh người ta trái phải hầu hạ, rồi vui vẻ chịu trận.
Hôm đó, Cao Đạm vừa mới phơi xong quần áo thì nhận được điện thoại từ bệnh viện.
“Được rồi, tôi sẽ qua ngay!”
“Sao vậy, ở bệnh viện có việc?”
“Hôm nay bệnh viện chào mừng đội ngũ bác sĩ mới, là viện trưởng mà không tới thì không được hay ho cho lắm.”
“Vậy mau đi đi, em chuẩn bị quần áo cho anh.”
“Hả, muốn anh đi đến vậy à?” Anh không cam lòng giữ chặt lấy bà xã.
An Hân Phỉ cười ngọt ngào “Làm ơn đi, sao bây giờ anh càng ngày càng giống trẻ con thế hả?”
Vẻ mặt anh: “em ngăn cản được à?”, biểu tình chính là không chịu buông tay.
Cô không biết làm gì, đành phải ôm ngài Cao ngạo kiều [1] trong ngực “Bé cưng ngoan, mau đi làm đi!”
Nhu tình mật ý rơi xuống một nụ hôn bên má cô “Bé hư này.”
Cao Đạm thay quần áo xong, nhìn cô dặn qua dặn lại, mới vội vã rời đi.
Anh xã thân yêu không ở nhà, cô ăn không ngồi rồi, hiện tại bụng to lên rồi, muốn làm tốt nhiều thứ cũng chẳng tiện, An Hân Phỉ cúi đầu nhìn nhìn mũi chân, nhưng bụng to quá không thấy được.
Ở nhà đợi chờ lại rảnh rỗi không có việc gì, An Hân Phỉ quyết định đi thăm ban, vừa lúc hai người có thể tới quán ăn Quảng Đông gần bệnh viện dùng cơm. Cô thay quần áo, xỏ đôi giày đế xuồng, mềm, thoải mái mới ra cửa gọi xe tới bệnh viện.
……
Ai ngờ khi cô vui vẻ phấn chấn đẩy cửa văn phòng của Cao Đạm ra, phát hiện một người đàn bà áo váy không chỉnh tề ngồi chễm chệ trên người chồng mình.
Vừa thấy người tới, Cao Đạm ngay tức khắc khẩn trương, định đẩy người phụ nữ trên thân ra nhưng lại bị ôm chặt hơn.
“Phỉ Phỉ, em nghe anh nói, không phải như em nghĩ đâu!”
“Thế à?” An Hân Phỉ áp chế lửa giận trong lòng, nâng bụng ngồi xuống cái ghế sô pha đối diện, biểu tình tự nhiên mà tùy tiện “Cô này, mời xuống khỏi người chồng tôi ngay.”
“Cô là ai?”
“Cô lớn tuổi rồi nên tai nghe không dùng được đúng không, tôi vừa nói mời cô xuống khỏi người chồng của tôi!”
“Cô!”
Cao Đạm thừa lúc cô ta thất thần đẩy người xuống, nhanh chóng sáp vào bên cạnh vợ.
“Còn không đi nữa sao, cần tôi mở cửa văn phòng ra để đồng nghiệp cô chiêm ngưỡng bộ dáng bây giờ của cô à?”
“!” Người phụ nữ kia e dè liếc nhìn An Hân Phỉ, không ngờ một con nhóc còn trẻ như thế lại làm cô ta cảm thấy sợ hãi, chỉnh trang lại quần áo trên người rồi rời đi.
Cao Đạm vội vàng khép nép trên sô pha an ủi vợ yêu, trộm nhìn thoáng qua, phát hiện sắc mặt cô chẳng thay đổi, trong lòng càng thêm thấp thỏm, khả năng này là biển lặng trước bão.
“Phỉ Phỉ, anh không có…”
“Phải không?” Cô nhàn nhạt liếc anh một cái, lời còn chưa dứt, tay cô nhanh chóng đưa xuống hạ thể anh, cách tầng vải cảm nhận được một thịt vật mềm sụp sụp.
“Mềm như vậy, cô ta vừa làm thế, anh lại không cứng!” Cô tỏ vẻ giật mình, bình thường chỉ cần cô hơi kích thích một chút nơi này liền trướng đến kỳ cục.
“Còn không phải là do bé hư hỏng nhà em, hiện tại nó chỉ nhớ rõ em thôi ~”
“Cứng rồi!” Vừa mới mềm, giờ lại bành trướng thức tỉnh trong tay cô, căng quần tây phình phình.
“Bé hư, lại phạt anh như vậy!”
“Trừng phạt, chắc chắn không phải khen thưởng.” Trên mặt cô lộ ra nụ cười gian xảo, tay nhỏ linh hoạt cởi bỏ dây thắt lưng chui vào chiếc quần lót lấm chấm màu hồng, sáng nay cô cố ý chọn cho anh.
“Cục cưng à, vừa rồi người phụ nữ kia có thấy quần lót của anh không?” Tay nhỏ mềm mại phủ lên trên, di chuyển vòng quanh dọc theo nếp nhăn.
“Không… Ừm, Phỉ Phỉ!” Anh tách chân ra, dựa trên sô pha, trán nhễ nhại mồ hôi.
Cô gần sát người anh, tay nhỏ chuyển động lên xuống, thi thoảng đảo qua cực đại tinh hoàn, lòng bàn tay xoa xoa lỗ nhỏ mẫn cảm, Cao Đạm hổn hển thở, chốc sau phóng thích trong tay cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!