Đường Nhã Tịnh mơ màng tỉnh giấc, cô cảm giác mình mỏi khắp người. Chợt nặng nặng ở bụng, nhìn xuống thì thấy cánh tay rắn rỏi kiên định ôm cô của Lục Hào Kiện. Cô quay sang thử nhìn anh thì thấy anh mở mắt nhìn thẳng vào cô
– ” Dậy đi “_ Đường Nhã Tịnh
Cô lập tức đẩy cánh tay anh ra nhưng người nào đó vẫn cố chấp ôm siết chặt
– ” Lục Hào Kiện anh muốn ngủ thì ngủ một mình đi. Em còn phải đưa con trai em đi học nữa”_ Đường Nhã Tịnh tức tối
– ” Em nhìn đồng hồ đi. Không chừng giờ này Ruby đang dùng bữa trưa ở trường”_ Lục Hào Kiện
Đường Nhã Tịnh bất ngờ nhìn vào đồng hồ ở cạnh tủ giường. Vậy mà đã 11h trưa rồi
– ” Anh nhờ trợ lý đưa con đi rồi. Em yên tâm “_ Lục Hào Kiện
Nói dứt câu Lục Hào Kiện không ngần ngại hôn lên má của cô. Mặt Đường Nhã Tịnh tức khắc đỏ lên, thấy thế Lục Hào Kiện càng hôn nhiều lên má cô làm cô buồn cũng không được mà vui cũng không xong. Anh chống người dậy nhìn thẳng vào mặt cô, tay đưa lên sờ nhẹ má cô
– ” Gì vậy?”_Đường Nhã Tịnh
Anh im lặng ngắm cô một chút rồi cúi người xuống hôn lên má cô liên tục một lần nữa. Đường Nhã Tịnh bị chọc cho cười khanh khách
– ” Thôi…Thôi…Đừng hôn nữa”_ Đường Nhã Tịnh vừa cười vừa nói
Hành động của anh dừng lại nhìn cô
– ” Ngủ tiếp nhé”_ Lục Hào Kiện
Không cho cô có thời giờ phản kháng, anh nhanh chóng hôn lên môi, một lần nữa ăn sạch cô
Cũng tới 15h chiều cả hai mới có thể chỉnh tề rời khỏi phòng xuống dưới ăn chút gì đó. Đường Nhã Tịnh đói muốn rã ruột, lờ đờ ngồi vào ghế. Lục Hào Kiện nhanh chóng ngồi đối diện cô. Thức ăn được bày lên bàn thịnh soạn
– ” Anh cho người dọn đồ em qua phòng của chúng ta nhé?”_ Lục Hào Kiện
Cô đang đói meo, hăng hái ăn thì bị anh làm cho dừng lại
– ” Để làm gì ?”_ Đường Nhã Tịnh giả ngốc hỏi anh
– ” Em không chuyển sang thì sẽ rất bất tiện. Dồn hết vào phòng anh như lúc trước sẽ tiện hơn. Cứ ngủ ở phòng này rồi sinh hoạt ở phòng khác rất bất tiện “_ Lục Hào Kiện
– ” Em chỉ ngủ phòng của em thôi”_ Đường Nhã Tịnh
– ” Không lẽ anh phải sang sao? Em không qua phòng anh thì anh qua phòng em”_ Lục Hào Kiện
Đường Nhã Tịnh trừng mắt nhìn anh. Coi như thua, anh cái gì cũng nói được.
– ” Thôi thì tùy anh “_ Đường Nhã Tịnh bất lực bỉu môi rồi ăn tiếp
Cứ tưởng anh sẽ từ từ, không ngờ vừa nói thế anh lại gọi quản gia xuống bảo dọn đồ của cô sang
– ” Anh có cần nhanh đến thế không?”_ Đường Nhã Tịnh
– ” Có chứ…Vì trời sẽ nhanh lại tối “_ Lục Hào Kiện
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!