Chu Diệp Vân đang đưa tiểu Hiên bên nôi , cô định vài hôm nữa sẽ bế tiểu Hiên về Mỹ thăm chú của cô . Cũng đã rất lâu cô chưa được gặp .
Chu Diệp Vân bây giờ vì thức đêm cho tiểu Hiên ti và ăn uống khoa học nên rất nhanh lấy lại vóc dáng , cô bây giờ chỉ có da có thịt xưa hơn .
Đang miên man nhìn ngắm tiểu Hiên thì bỗng dưng chuông cửa liên tục reo liên tục lên làm cho tiểu Hiên đang ngủ ngon cũng phải thức giấc .
* Oe oe *
" Ngoan , tiểu Hiên của mẹ ngoan " cô bế cậu lên dỗ dành .
* Oe oe oe *
Chu Diệp Vân vừa dỗ mà vừa nhăng mặt khi chuông cửa cứ bấm liên tục . Cô bắt buộc phải vừa dỗ tiểu Hiên vừa đi ra mở cửa .
* Oe oe oe *
Khuất Trác Hiên trong lòng nôn nóng gặp Chu Diệp Vân nên anh cứ bấm chuông liên tục , anh bấm muốn liệt cả chuông .
* Oe oe oe *
" Ngoan , ngoan , nín nào "
Chu Diệp Vân vừa mở cánh cửa thì Khuất Trác Hiên đã lao vào , mắt anh đỏ hoe lên khi nhìn hai mẹ con Chu Diệp Vân .
Chu Diệp Vân mở mắt to ra , cô nhìn anh đến quên cả dỗ tiểu Hiên đang khóc trên tay .
" Diệp Vân? " anh nghẹn ngào gọi tên cô
Chu Diệp Vân như chết đứng , cô không ngờ anh lại đến tìm mình .
Khuất Trác Hiên nhìn xuống tiểu Hiên đang khóc trên tay cô , giọt nước mắt anh rơi xuống khi thấy tiểu Hiên rất giống mình , đứa bé này chính kết quả tình yêu của anh và cô .
Khuất Trác Hiên bế tiểu Hiên trên tay cô dỗ dành , chưa bao giờ anh hạnh phúc như bây giờ .
" Ngoan , nín nào , ba thương "
Hai chữ ' Ba thương ' của Khuất Trác Hiên làm cho nước mắt của Chu Diệp Vân trào ra , trái tim mong manh của cô lại đau lên từng hồi .
Tiểu Hiên dừng như cảm nhận được tình thương của ba nên cậu nín khóc ngây sau đó mà quơ quơ tay lên , Khuất Trác Hiên cúi xuống hôn vào cặp má của cậu rồi mỉm cười .
Khuất Trác Hiên sục nhớ đến Chu Diệp Vân , anh ngước lên nhìn thì thấy nước mắt của cô đã đầy cả khuôn mặt .
Chu Diệp Vân bị anh nhìn thì lau nước mắt quay lưng với anh , cô bây giờ không biết phải đối diện với anh làm sao khi anh và Lục Uyển Đình đang hạnh phúc với nhau .
" Em ..em dỗ con ngủ đi "
Chu Diệp Vân lau sạch nước mắt rồi quay lưng lại bế tiểu Hiên từ tay anh rồi đi thẳng vào phòng .
Chu Diệp Vân đóng cửa phòng lại rồi ngồi xuống giường kéo dây áo xuống cho tiểu Hiên ti , thằng bé phải ti sữa no mới ngủ được .
Khuất Trác Hiên thấy Chu Diệp Vân đi vào phòng thì cũng đi theo , mở cửa ra thì thấy cô đang cho con ti , anh đi lại nhìn hai mẹ con .
Chu Diệp Vân thấy anh cứ nhìn vào bầu ngực mình mà quay lưng với anh , sao anh có thể tự nhiên như vậy .
Sau khi cho tiểu ti no thì Chu Diệp Vân đặt cậu nằm xuống nôi ru ngủ , vì được ti no và đang muốn ngủ nên chỉ vừa đặt xuống thì mắt đã nhắm híp lại rồi chìm vào giấc ngủ .
Khuất Trác Hiên thấy tiểu Hiên như vậy mà mỉm cười rồi ôm chầm lấy cơ thể thơm sữa của Chu Diệp Vân từ phía sau .
" Anh xin lỗi " anh hôn đỉnh đầu cô .
" Diệp Vân anh xin lỗi , ngàn lần xin lỗi em "
Chu Diệp Vân nước mắt lặng lẽ rơi xuống , tay bấu vào chiếc nôi của tiểu Hiên.
" Diệp Vân ? Tha lỗi cho anh được không ? Anh rất cần em , một năm qua anh sống như người đã chết , nhiều lần anh đã muốn chạy đến ôm lấy em nhưng anh lại sợ phá hoại hạnh phúc của em , anh xin lỗi " Khuất Trác Hiên xoay người cô lại , đặt lên môi cô một nụ hôn .
Chu Diệp Vân nước mắt rơi lả chả .
" Diêp Vân ? Một năm trước lúc ở phòng làm việc anh và Lục Uyển Đình không có gì với nhau cả , lúc đó anh chỉ muốn chọc cho em ghen lên nên mới ôm lấy cô ta . Anh định khi giải quyết cô ta xong thì đi đến chung cư tìm em , nhưng anh lại nhìn thấy em cùng Đàm Tuấn tay trong tay lên máy bay , lúc đó anh rất đau khổ ." Khuất Trác Hiên ôm chặt cô vào lòng .
" Híc ...híc ..có thật không có gì không ? Híc ..híc "
" Thật , anh dùng mạng mình ra đảm bảo là anh và ......"
" Đừng nói nữa , em tin anh , em luôn tin anh và yêu anh ..hức " cô bật khóc nức nỡ.
" Đừng khóc nữa , đã làm mẹ rồi còn khóc như trẻ con "
Khuất Trác Hiên kéo nhẹ Chu Diệp Vân ra rồi lau nước mắt cho cô , cô vì tủi thân mà cứ thút thít mãi .
" Tại sao không nói với anh "
" Em sợ anh không cần hai mẹ con em nữa , em sợ phiền đến anh "
" Hai mẹ con em là tất cả đối với anh , trên đời này thứ Khuất Trác Hiên anh cần nhất chỉ có em và con của chúng ta . Gần một năm nay dù không xuất hiện trước mặt em nhưng anh vẫn lẵng lặng quan sát em , có biết anh nhớ em đến sắp chết rồi không "
" Trác Hiên , em thật lòng rất yêu anh , em xin lỗi về chuyện lúc trước "
" Ừm , chúng ta đừng nhắc chuyện cũ nữa được không . "
Khuất Trác Hiên nhìn xuống nôi thấy tiểu Hiên đang ngủ say .
" Vâng "
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!