Lăng Mạt Mạt bị đau, cau mày, giãy giụa, nhưng người đàn ông nắm tóc cô càng chặt, càng lúc càng mạnh, Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, bắt được tay của đàn ông, trong đầu không còn nghĩ tới cái quy tắc ngầm gì, bản năng muốn sống khiến Lăng Mạt Mạt bộc phát.
Cô nâng chân lên, vươn tay, cởi giày cao gót ra, nghĩ cũng không thèm nghĩ liền đập đôi giày cao gót về phía mặt người đàn ông.
Người đàn ông không có nghĩ tới Lăng Mạt Mạt sẽ dũng cảm như vậy, không có bất kỳphòng bị, liền bị trúng chiêu, theo bản năng mà buông lỏng tóc dài trong tay ra, che kín đầu mình, trọng tâm không ổn định mà trượt chân ngã trên mặt đất.
Lăng Mạt Mạt hung hăng quăng đôi giày cao gót xuống đất, kiêu ngạo hất cái cằm lên, trừng mắt liếc người đàn ông trên đất, nâng chân nhỏ lên, giẫm lên lồng ngực của người đàn ông, còn ngang ngược mở miệng: “Bà đây tới hiến thân, anh không thương hương tiếc ngọc thì thôi, lại còn dám túm tóc của tôi?!”
Trong nhay mắt, thân thể của người đàn ông trên đất cứng đờ, trong phòng tối thui, anh không rõ người phụ nữ trước mặt có dáng dấp như thế nào, thế nhưng giọng nói. . . . . . . Cũng rất quen thuộc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!