Rõ ràng Lý Tình Thâm thở phào nhẹ nhõm, vậy mà còn chưa có nới lỏng, giọng Lăng Mạt Mạt lại bay tới lần nữa: “Chỉ là, mặc dù nói giỡn, nhưng trong lòng vẫn mong có thể gặp được người đàn ông tốt như vậy.”
Vẻ mặt Lý Tình Thâm ngưng trệ, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt nhéo ngón tay của mình, suy nghĩ cẩn thận, vẻ mặt có chút trở nên nghiêm túc, không tự chủ được mở miệng nói: “Không cần đẹp trai nhiều, không cần có nhiều tiền, không cần nhiều hơn chất lượng, nhưng nhất định phải rất tốt với tôi. Anh ấy rất thận trọng, rất dịu dàng, rất khéo hiểu lòng người, anh ấy không cần nói với tôi bao nhiêu lời ngon tiếng ngọt, nhưng mà ở những lúc tôi cần, anh ấy luôn làngười biết tôi nghĩ gì.”
Sau khi nói đến đây, bất chợt trong lòng Lăng Mạt Mạt cảm thấy đau thương, đây rõ ràng chính là Enson chứ sao.
Lăng Mạt Mạt nhẹ nhàng cầm tay của mình, trên mặt vẫn treo nụ cười như cũ.
Lý Tình Thâm lặng lẽ gật đầu một cái, cẩn thận suy nghĩ lời cô nói một lần, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Lăng Mạt Mạt bất chợt giơ tay lên, sợ hãi thốt lên: “Thật là đẹp!”
Lý Tình Thâm ngẩng đầu lên, nhìn theo ngón tay Lăng Mạt Mạt chỉ, phía Đông đã đã hồng một mảng.
Lăng Mạt Mạt không nhịn được đứng lên, nhìn chằm chằm cảnh đẹp kinh diễm như thế, vẻ mặt kích động khác thường.
Mà Lý Tình Thâm đứng ở sau lưng cô, nhìn cô, vẻ mặt ấm áp.
Chuyện hạnh phúc thứ nhất, chỉ cần như thế thôi.
Mang theo mến yêu cô, đi tới chân trời góc biển, nhìn mặt trời mọc rồi lại lặn, đếm nước chảy đá mòn.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Nhìn mặt trời mọc xong, Lý Tình Thâm lái ô-tô đưa Lăng Mạt Mạt trở về làng du lịch.
Cả đêm không ngủ, cuối cùng Lăng Mạt Mạt không chịu đựng được, đã ngủ ở trên xe.
Đến làng du lịch, Lý Tình Thâm dừng xe, ôm cô gái vào gian phòng của cô, mới quay về phòng của mình.
Xế chiều hôm đó vì quay phim cảnh chiều tà”Chân trời góc biển”, mà cả đêm cuồng hoan đến rạng sáng, vì vậy tất cả mọi người đã ngủ đến hai giờ chiều, mới dậy quay.
Đến thời điểm, ánh mặt trời vẫn còn rất sáng, mọi người đã bố trí xong trường quay, chỉ chờ trời chiều hạ xuống.
Ước chừng đúng năm giờ, ánh sáng vừa đúng, toàn bộ thế giới cũng lọt vào một mảnh hồng sắc, Lăng Mạt Mạt mặc một cái quần dài màu xanh da trời, đứng ở trên đá ngầm, ngắm nhìn trời chiều.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!