Mặc dù Lý Tình Thâm không trách Lăng Mạt Mạt, nhưng trong lòng Lăng Mạt Mạt vẫn cảm thấy áy náy, cúi đầu, quay về phía mọi người nói một tiếng xin lỗi, rồi đi tháo trang sức.
Khi tháo trang sức, có Lăng Mạt Mạt và một nữ diễn viên cũng tháo trang sức, thấy Lăng Mạt Mạt ngồi một bên, bắt đầu tháo trang sức, ánh mắt cô ta hơi lạnh lùng, dù sao hôm nay, rõ ràng nửa giờ có thể quay xong, bởi vì Lăng Mạt thường xuyên bị NG, hơn nữa còn hôm khác quay lại, trong lòng người nào cũng không tốt, đối với diễn viên mà nói, lãng phí một ngày, rất có thể lãng phí một cơ hội tốt
Nữ diễn viên ngồi ở chỗ đó, vừa tháo trang sức, vừa nói chuyện với trợ lý của mình, trong lời nói giấu châm chọc: “Đầu năm nay, trong làng giải trí có diễn viên ngây người trong khi quay, cũng không ngại mình mất mặt gây chú ý cho người khác nha!”
Lăng Mạt Mạt nghe được những lời châm chọc mình, cô cũng biết mình đuối lý, mím môi, nhịn xuống, nhanh chóng tháo xong trang sức, tính toán rời đi.
Người nữ diễn viên kia cũng đã nín một ngày tức giận, thấy cô không lên tiếng rời đi, liền nhịn không được nói thầm oán thán: “May mà có người chống lưng, nên không coi ai ra gì sao!”
Lăng Mạt Mạt buồn bực không lên tiếng, đứng trong hành lang, hung hăng cắn môi dưới.
Cô cũng không muốn như vậy, nhưng căn bản cô không thể khống chế được chính mình, rõ ràng nói sẽ không yêu người kia nữa, nhưng hết lần này đến lần khác lại vì người đó thần hồn điên đảo không thể quay được.
Mấy ngày nay, buổi tối cô ngủ không ngon, đôi mắt cũng thâm lại, khi trang điểm, người hóa trang phải dùng phấn che lấp.
Hơn nữa cô cũng không có khẩu vị, ăn cái gì cũng không vô.
Cô cảm thấy, cứ như vậy, cô sẽ điên mất!
Lúc cô đang ngẩn người, Thẩm Lâm Triết từ trong phòng đi ra, thấy Lăng Mạt Mạt cúi đầu đứng ở nơi đó, cô cắn môi dưới, sắc mặt trắng bệch, môi bị cô cắn đến đỏ bừng, bộ dáng xinh đẹp lại khiến người khác đau lòng.
Anh ta nghĩ đến mấy ngày nay ở trường quay cô diễn không được tốt, không nhịn được tiến lên trước: “Lăng Mạt Mạt.”
Lăng Mạt Mạt nghe có người gọi mình, liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thẩm Lâm Triết, liền cười nói, “Thẩm tiên sinh.”
Thẩm Lâm Triết cười, nói: “Cô nhìn không được tốt lắm, có chuyện gì sao? Có cần tôi giúp một tay không?”
Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, trong lòng khổ sở, giúp một tay sao? Việc của cô, không ai có thể giúp được.
Vấn đề chính là cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!