Lý Tình Thâm bắt được cổ tay của cô, cứng rắn tách tay ra khỏi mặt cô, anh lật người đè cô ở dưới thân thể của mình, anh nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô thật sâu, ngưng mắt nhìn, nói: “Mạt Mạt, cuối cùng thì em còn muốn trốn tránh tới khi nào?”
Lăng Mạt Mạt nhắm mắt lại, không lên tiếng.
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm cô một lát, bất đắc dĩ thở dài một cái, nhẹ nhàng cúi đầu, hôn một cái lên mi tâm của cô, giọng nói chậm rãi: “Mạt Mạt, em yêu em, có phải hay không?”
Lăng Mạt Mạt cắn chặt răng, làm bộ như không nghe được anh nói gì.
Lý Tình Thâm tự nhiên tiếp tục mở miệng: “Mạt Mạt, lời em nói vừa rồi, anh đều nghe được.”
Lý Tình Thâm, lóe lóe mắt, nói tiếp: “Em nói em yêu anh, em nói em không thể ở chung với anh, em còn nói em đã làm anh chán ghét em rồi, thật ra thì, Mạt Mạt, anh không ghét anh, cho tới bây giờ cũng không có ghét, cho dù là vừa rồi.”
Giọng nói Lý Tình Thâm có chút run rẩy, hiển nhiên là một vẻ khẩn trương: “Mạt Mạt, Tô Thần đã nói toàn bộ mọi chuyện cho anh biết, nếu em cũng yêu anh, tại sao không thể ở chung với anh?”
Lăng Mạt Mạt vẫn như cũ không nói lời nào.
Lý Tình Thâm liền cúi đầu, bắt đầu hôn Lăng Mạt Mạt, ngón tay cũng khác thường không đứng đắn vuốt ve da thịt của cô, chọc cho Lăng Mạt Mạt run rẩy một trận.
Cô không có mặc quần áo, Lý Tình Thâm dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau, đã làm cho bên trong thân thể của cô giống như bị lửa thiêu đốt.
Lăng Mạt Mạt không thể nhịn được nữa vươn tay, ngăn cản anh.
Lý Tình Thâm hôn khóe môi cô, nhất quyết không tha: “Nói cho anh biết tại sao, anh liền thả em ra.”
Anh muốn cô nói thế nào, nói cô đồng thời thích hai người đàn ông hay sao?
Đồng thời lên giường với hai người đàn ông, nên bây giờ cô không muốn ở chung với anh sao?
Lăng Mạt Mạt càng nghĩ như vậy, đáy lòng càngđau đớng, nước mắt cô không nhịn được lại chảy ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!