Biên soạn: Đức Uy - .vn
---
Diệp Oản Oản: "..."
Cạn lời! Nàng đã cạn lời thật rồi…
Cung Húc: "Tôi muốn về nhà! Về nhà! Thịt nướng của tôi, xườn xào chua ngọt, khoai tây chiên, bánh sữa phủ socola của tôi…."
Diệp Oản Oản trực tiếp cắt đứt tiếng gào thét bi thương của Cung Húc: "Quần áo tôi đã mua xong."
Cung Húc: "Hả? Quần áo gì?"
Diệp Oản Oản: "Váy, màu hồng."
Cung Húc: "Bánh bao dưa muối thật ngon! Tôi cảm thấy tôi có thể ăn 100 cái! Diệp ca tôi không thèm nói chuyện với anh nữa, tôi đi ăn bánh bao đây, ăn xong còn phải đi huấn luyện. Bái bai bái bai..."
Diệp Oản Oản: "..."
Sau khi Diệp Oản Oản cúp điện thoại, một bên Sở Phong cùng Giang Yên Nhiên vẫn còn trong trạng thái hóa đá.
Mặc dù không biết bọn họ ở trong điện thoại đang nói chuyện gì, nhưng cuộc gọi điện này, thật sự là quá ảo diệu rồi...
Diệp Oản Oản nhìn thấy bộ dáng đờ đẫn kia của Giang Yên Nhiên, không khỏi bật cười, "Yên Nhiên, không phải mới vừa nãy cậu còn nói, luôn cảm thấy Diệp Bạch rất thân thiết sao? Hiện tại, đã biết tại sao chưa?"
Giang Yên Nhiên đầu tiên là đờ đẫn, sau đó dùng sức gật đầu một cái.
Mắt nàng không hề nháy một cái, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, kết quả phát hiện, thật sự chính là... có chút giống…!!!
Tại sao từ trước tới giờ không có phát hiện ra chứ!
Đại khái là bởi vì khí chất của Diệp Bạch và Diệp Oản Oản có sự chênh lệch quá lớn, tuyệt đối sẽ không để cho người ta có thể liên tưởng đến cùng một người. Dù có tình cờ thoáng qua một chút ý niệm cảm thấy giống nhau, cũng sẽ không mấy để ý.
Sở Phong nuốt nước miếng, nhìn cô gái trước mặt mình, lại liếc nhìn ảnh chụp của Diệp Bạch lưu trên điện thoại di động của chính mình, "Oản Oản tỷ... Cô... Cô thật sự là Diệp Bạch?"
Diệp Oản Oản lấy điện thoại di động ra, chụp một tấm hình bàn tay Giang Yên Nhiên có chữ ký của nàng, sau đó đăng nhập vào Weibo Diệp Bạch, cập nhật trạng thái Weibo.
[ Hôm nay gặp được một fan hâm mộ đáng yêu (ảnh bên dưới) ] Giang Yên Nhiên đoán chừng có bật chức năng theo dõi, cho nên Diệp Oản Oản mới vừa đăng xong, âm thanh thông báo trên điện thoại di động của nàng liền vang lên.
Mở điện thoại di động ra nhìn một cái, sau đó nàng liền thấy trạng thái Weibo Diệp Bạch vừa đăng mấy giây trước.
Sở Phong tiến tới, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động của Diệp Oản Oản, trợn to hai mắt, quả thật là muốn điên rồi, "Ta phi! Oản Oản tỷ, thật sự chính là cô à! Tôi lại có thể leo tường trúng ngay người quen của mình sao!"
Diệp Oản Oản khóe miệng hơi chúm lại, "Các cậu lôi mình vào chuyện này... Mình cũng rất khiếp sợ nha..."
Sở Phong mặt đầy kích động, "Cho nên nói! Cô... Cô thật sự là Diệp Bạch a a a a a! Còn có thiên lý nữa hay không! Tại sao Oản Oản tỷ cô cải nam trang cũng đều đẹp trai như vậy!!!"
Diệp Oản Oản nhíu mày: "Chuyện này rất khó hiểu sao?"
Sở Phong nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, ai oán không thôi, "Oản Oản tỷ, tôi phải cám ơn mẹ của cô..."
Diệp Oản Oản liếc hắn một cái, "Cám ơn mẹ tôi làm gì?"
Sở Phong: "Cảm ơn mẹ cô không sinh ra cô là con trai..."
Diệp Oản Oản gật đầu một cái, "Cũng đúng, đúng là cậu nên cảm ơn mẹ của tôi, nếu không Yên Nhiên khẳng định chính là bạn gái của tôi, cậu là gì có cửa, haha!"
Sở Phong: "Ông trời có mắt, Oản Oản tỷ... Không! Diệp Bạch đại thần! Cầu ký tên nha! Tôi cũng muốn! Quần áo, trên người, trên sổ tay,…tất cả đều muốn!"
Diệp Oản Oản liếc hắn một cái, "Tôi vẫn luôn ở bên các cậu, còn đòi ký tên! Tốt rồi, không nháo với cậu nữa, ngày hôm nay tôi tìm Yên Nhiên qua đây là có chính sự cần nói! Yên Nhiên, mình đã nói với cậu... Ặc, Yên Nhiên?"
Giang Yên Nhiên đang ngắm Oản Oản đến ngẩn người, chợt phục hồi tinh thần lại, sau đó, "Cộp" một tiếng đem đầu đập ở trên bàn, "Để cho mình yên tĩnh một chút! Trời ạ, trời ạ, trời ạ! Cậu lại là Diệp Bạch! Mình lại có thể được thần tượng đặt cọc trước! Mình lại có thể quen được ‘anh ấy’ còn sớm hơn cả Lạc Thần!"
Hạnh phúc như đến bất ngờ…