Biên soạn: Đức Uy - .vn
---
Bên trên màn hình lớn, âm thanh giới thiệu vang lên, vang vọng khắp hội trường của buổi lễ trao giải…
"Lạc Thần, lấy 《 Kinh Long 》 xuất đạo mà nhất thời gây được chú ý, sau ba năm yên lặng, lấy 《 Kinh Long 2》 phục xuất, lần nữa chứng minh được kỹ thuật diễn xuất, ở trong 《 Sinh Tử Một Đường 》, anh lấy kỹ thuật diễn xuất tinh xảo đóng vai bộ đội đặc chủng Hoa quốc Thẩm Nhạc, thể hiện ra phong thái của quân nhân Hoa quốc..."
"Cung Húc, tại trong 《 Sinh Tử Một Đường 》, anh hoàn mỹ đóng vai Tiết Thiếu Dương nhân vật con nhà giàu không chính không tà, kỹ thuật diễn xuất có tiến bộ bay vọt, chứng minh được cho người xem..."
Sau khi phần giới thiệu kết thúc, người MC kích động không thôi mở miệng, "Thật là quá kích động! Không nghĩ tới tối nay người đoạt giải nam chính xuất sắc nhất lại có thể có đến hai vị! Tiếp theo mời hai chàng trai đoạt giải của chúng ta lên trên sân khấu!"
Diệp Mộ Phàm vội vàng thúc giục hai người nhanh lên đài, "Đi nhanh lên đi!"
"Khoan, chờ một chút, chờ một chút, Diệp ca ca, anh còn chưa ôm tôi đâu!" Trước khi đi, Cung Húc còn giang hai cánh tay ra yêu cầu.
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi tới, ôm một “con chó lớn” nào đó.
Cung Húc lúc này mới vui vẻ, nhất thời dùng sức ôm nam nhân trước mặt mình.
Thật giống như từ khi gặp được người này, số mạng của hắn đã rẽ sang một hướng khác.
Ngay từ đầu chỉ là vì mứt hoa nhỏ, nhưng trong lúc bất tri bất giác, người này đã càng ngày càng trở nên trọng yếu đối với hắn…
Mặc dù ngày ngày bị quản, bị chửi, thậm chí bị đánh, nhưng mỗi ngày đều bị ngược rất vui vẻ...
Người này... Ơ?
Tại sao thân thể của Diệp ca ca...lại mềm mại như vậy?
Hơn nữa... Thật là thơm!!
Quả thật là... Quả thật là giống như một cô gái…
"Đừng nũng nịu nữa, mau đi đi!" Diệp Oản Oản thúc giục.
"Ồ..." Gò má của Cung Húc không hiểu sao bỗng nóng lên, trái tim nhảy đã muốn từ cổ họng bay ra bên ngoài mất rồi.
Cung Húc theo bản năng ôm lấy trái tim nhỏ.
Mịa nó! Ôm ấp một chút mà thôi! Còn ở đó nhảy nhót cái gì! Giả vờ ngây thơ à!?
Cung Húc đỏ mặt, kinh ngạc hướng về Diệp Oản Oản nhìn chòng chọc mấy giây, sau đó vội vã theo Lạc Thần đi lên trên sân khấu.
Trên đài, hai người: một chững chạc nội liễm, một tự nhiên không kiềm chế được, sóng vai đi tới nơi ánh đèn sân khấu chiếu rọi. Hai người tỏa sáng lung linh, dường như bất kỳ hắc ám nào cũng đều không còn cách nào ngăn trở được hào quang của bọn họ...
Cùng lúc đó, trước Ti Vi, vô số người xem thông qua truyền hình trực tiếp, chứng kiến một màn này, chứng kiến hai ngôi sao mới từ từ dâng lên...
Đài Truyền hình Vệ tinh Đế Đô, tổ ekip 《 Đại Lão Hữu Ước 》đang bận rộn.
"Đạo diễn Hầu! Đạo diễn Hầu! Anh nhanh xem Ti Vi!" Đột nhiên, tiểu trợ lý như gió hướng hướng về đạo diễn chương trình Hầu Sùng Minh chạy đến.
Hầu Sùng Minh dùng sức vỗ tay lên kịch bản, rống giận lên tiếng: "Xem cái gì mà xem! Không thấy tôi đều đã bận rộn đến điên rồi sao? Cái này đều đã đến lúc nào rồi mà còn xem Ti Vi! Thôi Minh Triết của Quang Diệu Truyền Thông đều đã bị ‘Nhiệt Huyết Đại Mạo Hiểm’ đoạt đi! Tôi bảo cậu đi mời Bùi Hằng! Bùi Hằng cậu đã lên được lịch hẹn chưa?"
"Không phải, đạo diễn Hầu! Anh hãy trước tiên xem cái này một chút! Thật sự là chuyện rất trọng yếu! Lạc... Lạc Thần... Lạc Thần còn có Cung Húc đạt được giải nam chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Lan rồi!" Tiểu trợ lý thở hồng hộc mở miệng.
Hầu Sùng Lượng sững sờ, "Cậu... Cậu mới vừa nói cái đồ chơi gì?"
Tiểu trợ lý kích động nói: "Tôi nói, nam chính xuất sắc nhất! Ảnh Đế! Đôi Ảnh Đế! Lạc Thần và Cung Húc!"
Hầu Sùng Lượng nhìn y như bị ngu, nhìn chằm chằm tiểu trợ lý, "Cậu con mịa nó trêu chọc tôi à? Cung Húc? Ảnh Đế?"
Vô luận là ai, sợ rằng đều không cách nào đem hai chữ "Cung Húc" và "Ảnh Đế" cho liên hệ với nhau.
"Là sự thật, đạo diễn anh không tin thì tự mình xem đi!"
Tiểu trợ lý nói xong, vội vàng đem điện thoại di động đang phát trực tiếp lễ trao giải Kim Lan đưa tới trước mặt Hầu Sùng Lượng.