Biên soạn: Đức Uy - .vn
---
Theo những gì Diệp Oản Oản hiểu được về Độc Lập Châu từ trong miệng Mục tiên sinh, không giống với những nơi khác, đây là một thế giới gần như mộng ảo. Dĩ nhiên, đối với phần lớn người thường mà nói, cũng ngang hàng với Tu La Địa Ngục.
Thiên đường hay là Địa ngục, hoàn toàn quyết định bởi việc bạn có thân phận gì ở đây.
Thật ra thì, đối với Diệp Oản Oản mà nói, nếu như không phải vì tìm kiếm Tư Dạ Hàn, nàng thật đúng là không muốn đi đến một địa phương thần bí khó lường, đầy nguy hiểm như vậy.
Sau khi quyết định chủ ý đi Độc Lập Châu, nguyên bản nàng vốn muốn tìm đám người Nhiếp Vô Danh giúp đỡ.
Chẳng qua là, điện thoại của mấy người kia tất cả đều đã mất tín hiệu. Trừ Nhiếp Vô Danh, điện thoại của Nhất Chi Hoa cùng Thần Hư đạo nhân cũng là như vậy, bao gồm cả WeChat dường như cũng không sử dụng nữa. Diệp Oản Oản nhắn nhiều tin nhắn, nhưng cũng không có một ai đáp lại.
Diệp Oản Oản hơi có chút bất đắc dĩ, đám người Nhiếp Vô Danh cùng Nhất Chi Hoa trở về cũng không đúng lúc chút nào! Hơi hơi chậm lại một chút có lẽ liền có thể dẫn theo chính mình.
Nếu như không có cách nào cùng đồng hành với đám người Nhiếp Vô Danh và Nhất Chi Hoa, đối với nàng mà nói, đi đến Độc Lập Châu cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đầu tiên, về đường đi đến Độc Lập Châu, nàng hoàn toàn không biết. Độc Lập Châu cũng không phải là một quốc gia công khai, người bình thường muốn tự mình đi đến Độc Lập Châu, khó như lên trời, càng không biết là mình nên ngồi trên chuyến bay nào.
Mà trừ chuyện đó ra, Diệp Oản Oản từng nghe nói, thời điểm ở tại Độc Lập Châu, nhất định phải có giấy thông hành. Nếu không, một khi bị đội tra xét của Võ Đạo Liên Minh phát hiện không có giấy thông hành, hậu quả khó mà lường được...
Đương nhiên, theo tình thế hiện nay mà nói, nàng cũng không có bất kỳ biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể mạo hiểm đi đến Độc Lập Châu. Thời gian kéo càng lâu, đối với mình cũng được, hay là Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm cũng được, đều rất bất lợi.
Tư Minh Lễ và Tần Nhược Hi bên kia, một khi hoàn toàn khống chế Tư gia, với thù hận với chính mình, nhất định sẽ tính toán rõ ràng. Cùng bọn họ cứng đối cứng không có chỗ nào tốt.
Sau khi suy tư một lúc lâu, cuối cùng, Diệp Oản Oản gọi điện thoại cho Mục tiên sinh.
"Diệp tiểu thư... Cô muốn biết đường đi đến Độc Lập Châu để làm gì?" Đầu kia điện thoại di động, thanh âm Mục Tùy Phong vô cùng kinh ngạc.
"Xin lỗi, chuyện này hiện tại tôi không thể nói, hy vọng ngài nhất định phải giúp tôi một tay."
Thật ra thì đường đi đến Độc Lập Châu cũng không phải là một bí mật gì lớn, người có lòng muốn biết cũng không phải là không có biện pháp, chỉ là không có bao nhiêu người ngoài dám xông vào.
Nói cho Diệp Oản Oản biết đường đi Độc Lập Châu, đối với Mục Tùy Phong mà nói cũng không phải là việc gì lớn.
Cuối cùng, ở dưới sự thỉnh cầu của Diệp Oản Oản, Mục Tùy Phong vẫn đem một loạt đường đi phức tạp, báo cho Diệp Oản Oản biết. Hơn nữa nhiều lần dặn dò Diệp Oản Oản, ngàn vạn lần không nên bởi vì hiếu kỳ nhất thời mà đi đến Độc Lập Châu du ngoạn.
Sau khi cúp điện thoại xong, Diệp Oản Oản nhìn bản đồ đường đi được ghi lại trong quyển sổ, trong lúc nhất thời đầu to như cái đấu. Trừ phải đổi vài chuyến bay, còn phải ngồi thuyền, từ Hoa quốc đến Độc Lập Châu, ít ra phải mất mấy ngày...
Chỉ bất quá, nghĩ tới Nhiếp Vô Danh, còn có một số người quen của mình cũng ở tại Độc Lập Châu, nhất là nghĩ đến Đường Đường, đối với địa phương xa lạ này, dường như cũng không quá đáng sợ như thế…
Huống chi, Tư Dạ Hàn bây giờ cũng nhất định đang ở tại một cái xó xỉnh nào đó của Độc Lập Châu…
Thời gian mấy ngày kế tiếp, Diệp Oản Oản thu thập sửa sang lại một phen, cũng bồi mẹ Lương Uyển Quân một đoạn thời gian.
Để tránh cho mẹ lo lắng, nàng nói cho Lương Uyển Quân, chính mình cần phải đi công tác một đoạn thời gian, bảo nàng bảo trọng thân thể, không cần lo lắng chuyện của Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình, chính mình sẽ có năng lực xử lý xong.
Sau khi giải quyết hết thảy, Diệp Oản Oản dứt khoát kiên quyết rời khỏi Hồng Hoa Tiểu Lâu, đi đến sân bay.