Biên soạn: Đức Uy - .vn
---
Đám người này, tại Không Sợ Minh, quyền cao chức trọng, địa vị so với đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh, dường như cũng cao hơn một chút, thuộc về đám chân rết năm đó một mực đi theo Tóc Húi Cua ca.
Hơn nữa, mỗi một người, đều có thế lực tâm phúc của mình, lũng đoạn gần như hơn phân nửa cường giả và thành viên của Không Sợ Minh, đồng thời cũng là gia chủ của các đại võ đạo thế gia tại Độc Lập Châu.
Lúc này, Diệp Oản Oản tiến thoái lưỡng nan, cảm thấy rất khó giải quyết.
Không nói đến chính mình, coi như thật sự là Tóc Húi Cua ca trở về, chỉ sợ chuyện này, cũng xử lý không tốt...
Ngoài mặt những người này, có lẽ đối với chính mình cung cung kính kính, nhưng trong lòng nghĩ cái gì, ai mà biết được!
Không nói nàng là Tóc Húi Cua ca giả, coi như là Tóc Húi Cua ca thật sự trở về rồi, mấy năm trôi qua, thế lực của bọn họ phát triển lớn mạnh, chỉ sợ cũng có lòng riêng, không còn phục “lão đại này” như xưa.
Diệp Oản Oản đang xem tài liệu, suy nghĩ đối sách, cửa phòng làm việc đột nhiên bị gõ.
"Vào đi!" Diệp Oản Oản nói.
"Tiểu Phong Phong..." Thu Thủy vừa đi vào phòng làm việc, lập tức từ phía sau ôm lấy Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản: "..."
Nữ nhân này, nhất định mỗi lần đều phải nhiệt tình như vậy sao?
Sau khi buông Diệp Oản Oản ra, Thu Thủy hướng về phía Diệp Oản Oản ra vẻ thần bí, tủm tỉm cười nói: "Cô đoán xem ai tới?"
Diệp Oản Oản: "..."
Có thể con mịa nó đừng có lại bắt nàng tự đoán, có được hay không?
Tất cả đều là thử thách đòi mạng đó!
"Kỷ Hoàng đến rồi!" Thu Thủy mặt đầy kích động.
Nghe câu nói này, sắc mặt Diệp Oản Oản nhất thời hơi đổi, Kỷ Hoàng, làm sao lại đến nữa rồi…?
"Tiểu Phong Phong, thật hâm mộ cô, có thể có một vị hôn phu như vậy! Cô biến mất nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ anh ấy vẫn không hề bỏ rơi cô, vẫn luôn tìm cô khắp nơi." Thu Thủy mặt đầy cảm thán mở miệng.
Nhưng mà, sau khi nghe được lời này của Thu Thủy, cả người Diệp Oản Oản đều mộng bức rồi!
Cái đồ chơi gì?
Vị hôn phu???
Kỷ Hoàng là…vị hôn phu của Tóc Húi Cua ca?
Thấy thần sắc Diệp Oản Oản có chút không đúng, Thu Thủy cười nói: "Yên tâm đi, sự tình Kỷ Hoàng là vị hôn phu của cô, đến bây giờ cũng chỉ có một mình tôi biết, cũng không nói với người bên cạnh."
Nghe được lời này, Diệp Oản Oản như có điều gì suy nghĩ.
Khó trách lúc trước Bắc Đẩu sẽ cẩn thận như vậy, một bộ dáng vẻ y như là gặp phải đại địch, xem ra là không biết quan hệ giữa Tóc Húi Cua ca với Kỷ Hoàng. Toàn bộ Không Sợ Minh, người biết Kỷ Hoàng là vị hôn phu của Tóc Húi Cua ca, chỉ có một mình Thu Thủy…
Thu Thủy vừa dứt lời, Diệp Oản Oản liền nhìn thấy, người đàn ông sáng nay vừa mới gặp mặt, đi vào bên trong phòng làm việc của nàng, trên mặt còn mang theo một nụ cười.
"Các người trò chuyện, các người trò chuyện đi...!" Nhìn thấy Kỷ Hoàng, Thu Thủy nhìn Diệp Oản Oản, lộ ra một nụ cười đầy trêu ghẹo, chợt xoay người rời đi, hơn nữa còn vô cùng quan tâm mà đem cửa phòng làm việc đóng lại.
Nhìn Kỷ Hoàng trước mặt, Diệp Oản Oản tâm trạng ngàn vạn, trong đầu loạn như ma.
Làm bậy rồi! Tóc Húi Cua ca và Kỷ Hoàng không ngờ lại có thể là loại quan hệ này!
Nàng phải đối đãi như thế nào với vị hôn phu của Tóc Húi Cua ca...
Là y như chim non nép vào người, hay là lạnh lùng đối đãi?
Hic, nhưng mà nếu như Tóc Húi Cua ca là vị hôn thê của Kỷ Hoàng, làm sao có thể sẽ lãnh đạm đối đãi?
Có phải hẳn là nên nhiệt tình hơn một chút hay không?
"Hiện tại, có thể ăn chưa?"
Kỷ Hoàng đem Bento tiện lợi đặt ở trên bàn làm việc của Diệp Oản Oản, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên.
"Cảm ơn... Còn làm phiền anh tự mình làm!!" Diệp Oản Oản cố gắng làm cho mình trấn định lại, ngay sau đó nhìn lấy Bento tiện lợi, nhẹ giọng cười nói.
"Không phiền toái, năm đó cô không phải là cứ suốt ngày quấn lấy tôi, yêu cầu tôi làm Bento tiện lợi cho cô sao? Cũng quen rồi!" Kỷ Hoàng khẽ cười nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Tóc Húi Cua ca, nhà ngươi con mịa nó kết quả đã tạo cái nghiệt gì vậy trời! Lại dám để cho Kỷ Hoàng tự tay làm Bento cho ngươi…