Biên soạn: Đức Uy - .vn
---
Bắc Đẩu và Thất Tinh xông vào bên trong thư phòng, nhìn thấy Diệp Oản Oản như thế, hai người đều cả kinh.
"Phong tỷ, tỷ bị làm sao vậy Phong tỷ? Tỷ ngàn vạn lần chớ làm đệ sợ..." Bắc Đẩu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, thần sắc hốt hoảng nói.
"Con bà nó!! Cái này con mịa nó, đừng nói là Hữu Danh lão bản trúng Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp!!" Thần Hư đạo nhân nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản cách đó không xa, trợn mắt há mồm mở miệng nói.
Nghe tiếng, Băng Sơn Mỹ Nam gật đầu một cái, cũng tương đương cho một câu trả lời khẳng định.
"Thật là Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp..." Nhất Chi Hoa chậc chậc chắt lưỡi.
"Cái gì gọi là Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp?" Trên mặt của Thất Tinh thoáng qua vẻ khẩn trương, vội vàng hỏi.
Diệp Oản Oản sờ sờ những vị trí tê ngứa trên người, cũng hướng về phía Nhất Chi Hoa nhìn lại, "Tình Đầu Ý Hợp...?"
Con mịa nó, quả thật là nằm không cũng trúng đạn mà…
Ai ngờ đâu chuyện này vốn đã kết thúc, lại còn xuất hiện tình huống náo loạn như vậy chứ!
Bất quá, tên của loại Cổ độc này nghe cũng thật là lãng mạn, hẳn không phải là một loại Cổ độc nhất định khiến người ta phải chết đấy chứ?
"Khục khục, cái này sao, Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp... Chính là phải cùng người mình yêu... làm chuyện người lớn. Nếu không... sẽ chết! Hơn nữa sẽ chết rất thê thảm! Thất khiếu chảy máu, miệng lưỡi lở loét, chết không được tử tế!" Thần Hư đạo nhân mở miệng giải thích.
"Cùng người mình yêu làm chuyện người lớn?" Bắc Đẩu mặt đầy vẻ ngơ ngác: "Chuyện người lớn là chuyện gì?"
Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, lần này 5 người bao gồm cả Thất Tinh ở bên trong, nhìn Bắc Đẩu tựa như đang nhìn một gã ngốc.
"Chuyện này chính là... Quá trình mà ba cậu và mẹ cậu phải làm nếu muốn sinh ra cậu... Cậu có hiểu được không?" Ngoại Quốc Dời Gạch nhìn Bắc Đẩu, vô cùng thân thiện giải thích.
Nghe vậy, Bắc Đẩu gật đầu một cái, rốt cuộc đã hiểu được ý tứ của làm chuyện người lớn. Bất quá... lời giải thích này, làm sao nghe có chút sượng sượng vậy chứ?
"Chỉ cần... Làm... Làm chuyện kia, liền có thể giải độc được rồi hả?" Thần sắc Thất Tinh có chút không tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, hỏi.
"Trên lý thuyết mà nói, là như vậy không sai, loại Cổ độc này có thể hiểu là như vậy." Nhất Chi Hoa nhún nhún vai gật đầu nói, "Cho nên nói, loại Cổ độc này cũng không được liệt vào loại Cổ trí mạng, còn rất may mắn, đại khái các cậu có thể yên tâm!"
Giờ phút này, biểu tình của Diệp Oản Oản quả thực có chút một lời khó nói hết, "Chờ một chút, anh mới vừa nói, muốn giải Cổ độc, điều kiện tiên quyết là nhất định phải ‘làm’ cùng người mình yêu?"
Nhất Chi Hoa gật đầu, "Không sai, tìm một người mình ưng ý ‘ấy ấy’ một cái liền giải quyết được, cái loại Cổ độc này quả thật là hàng phế thải mà!"
Diệp Oản Oản: "..."
Nghe Nhất Chi Hoa nói có vẻ nhẹ nhàng như vậy, Diệp Oản Oản quả thật là muốn bóp chết hắn.
Trời má! Người nàng yêu thích... Người nàng yêu thích hiện tại còn không biết ở chỗ nào! Nàng tìm ai giải độc bây giờ?
Đây không phải là bảo nàng chờ chết sao?
Diệp Oản Oản cố nén sự tê ngứa càng ngày càng kịch liệt trên người, hít sâu một hơi, tiếp tục mở miệng, "Có thời gian hạn chế sao?"
Nhất Chi Hoa sờ cằm một cái trả lời: "12 tiếng, đầy đủ cho cô tìm cả trăm người để mần."
Diệp Oản Oản: "..."
12 tiếng…
Diệp Oản Oản xạm mặt lại, hướng về phía Băng Sơn Nam nhìn lại, "Tôi con mịa nó... Có thể hỏi một chút hay không? Đại hiệp, anh tại sao lại phải nghiên cứu ra loại Cổ độc kỳ lạ này? Có ý nghĩa gì sao?"
Băng Sơn Nam: "..."
Nhất Chi Hoa cười hì hì nói, "Chồng tôi nói, cái loại Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp này là tình độc biến dị, coi như là phế phẩm thất bại khi nghiên cứu tình độc..."
Lại nói, tình độc là cái đồ chơi gì?
Diệp Oản Oản đã không còn tâm tình truy hỏi, vội vàng nói, "Trừ giải pháp anh mới vừa nói, còn có biện pháp khác hay sao? Nếu như anh là người hạ độc, vậy khẳng định có phương pháp giải chứ?"