Biên soạn: Đức Uy - .vn
- --
Những lão giả này, nhìn như tuổi tác không nhỏ, nhưng tinh khí thần lại khiến cho kẻ khác kinh ngạc, khí tức vạn phần hữu lực.
"Tiểu bối, rời khỏi nơi này!"
Một vị lão giả trong số đó, ánh mắt lãnh đạm, rơi vào trên người Tư Dạ Hàn. Thanh âm ông ta không lớn, nhưng lại khiến cho màng nhĩ người khác hơi có chút đau nhói.
"Cút!"
Một người đàn ông trung niên ăn mặc giản dị, đứng ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, chậm rãi mở miệng quát.
"Đó là... một trong Tứ Đại Tu La của A Tu La - Thiên Tu La?"
Chung quanh Nhiếp gia, không ít thế lực nghe tin đã tìm đến. Thời điểm nhìn thấy người đàn ông trung niên vừa lên tiếng, sững sờ cả người.
Mọi người đều biết, thế lực Kỷ Hoàng có Bát Đại Thần, thế lực A Tu La có Tứ Đại Tu La.
Bát Đại Thần của thế lực Kỷ Hoàng đại biểu cho sức chiến đấu cao nhất, mà Tứ Đại Tu La của A Tu La cũng giống như thế, đại biểu cho chiến lực cao cấp nhất của A Tu La.
Hơn nữa, Tứ Đại Tu La thập phần thần bí, thường ngày rất ít hoạt động ở bên ngoài. Chỉ có những khi A Tu La phát động chiến sự đỉnh cấp chân chính, Tứ Đại Tu La mới sẽ xuất hiện.
"Con bà nó, Tứ Đại Tu La của A Tu La xuất động!"
"Con mịa nó, nào chỉ là Tứ Đại Tu La của A Tu La! Mấy lão già kia, chính là nội các trưởng lão của Nhiếp gia, chiến lực hàng đầu chân chính của họ! Ngay cả đại công tử Nhiếp gia có sức chiến đấu cường đại biến thái như thế, đều phải gọi bọn họ một tiếng lão sư!"
Rất nhanh, càng ngày càng nhiều thế lực được điều động.
Tứ đại thế gia có thêm 2 chỗ khác đến, là Thẩm gia và Kỷ gia.
Thẩm gia đại công tử nhìn về phía trước, lại nhìn chung quanh, hướng về mấy vị trưởng lão trong nhà hỏi: "Chuyện này có thể sử dụng tiền để giải quyết sao?"
Nghe tiếng, một vị trưởng lão Thẩm gia trong đó, sau một hồi trầm tư, lắc đầu nói: "Sợ rằng không thể. Nhiếp gia đã điều động đến nội các trưởng lão, A Tu La điều động Tứ Đại Tu La, cũng tương đương với hai thế lực lớn này phát động chiến sự đỉnh cấp, quy mô cao nhất. Sợ rằng dùng tiền cũng không dễ giải quyết."
Thẩm gia đại công tử sửng sốt một chút: "Mẹ kiếp, vậy chúng ta tới làm gì? Thẩm gia chúng ta... trừ tiền ra, thì không có gì cả!"
Mà phía Kỷ gia, cũng tới phần lớn nhân mã, nhưng chỉ có thể quanh quẩn ở phía bên ngoài. Trước mắt cũng không hề có dự định xuất động, như là đang quan sát tình thế.
Trong tứ đại gia tộc, Nhiếp gia và Kỷ gia có quan hệ tốt nhất, cơ hồ đạt tới trình độ tuy hai mà một. Nhiếp gia phát động chiến sự quy mô cao nhất, Kỷ gia đương nhiên sẽ không ngồi yên không để ý đến.
Vào giờ phút này, trên trán Tư Dạ Hàn hiện ra một lằn gân xanh, mí mắt trũng xuống một vết hằn sâu hoắm.
Anh dốc toàn lực tin tưởng nàng, lại không nghĩ rằng, cuối cùng thứ anh nhận được lại là như thế.
Nàng rốt cục vẫn sẽ khôi phục lại ký ức, cũng trở về thân phận vốn có. Thậm chí, tìm lại được đứa con nàng sinh cùng với Kỷ Tu Nhiễm. Chỉ còn lại mình anh, một mình anh nâng niu trân trọng những hồi ức quý báu kia, một mình anh bị vứt bỏ cô độc trong xó xỉnh.
Anh từng nói...
Từng nói...
Chỉ có thể là nàng!
Nàng chỉ có thể là của anh.
Nàng xúc phạm tới ranh giới cuối cùng của anh, đem dòng suy nghĩ của anh ném vào vực sâu thăm thẳm, nghiền nát một tia lý trí cuối cùng của anh...
"Giết!"
Thanh âm Tư Dạ Hàn khàn khàn trầm thấp, phảng phất như dã thú nguyên thủy gào thét, làm cho người người kinh hãi run sợ.
Thời khắc này, Tư Dạ Hàn đã không còn sót lại chút lý trí nào để đàm phán.
"Khẩu khí thật là lớn!"
Bỗng nhiên, trong lúc đó, Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân dẫn đầu, chậm rãi đi ra bên ngoài Nhiếp gia.
Nhiếp Vô Danh và Phong Huyền Diệc, Nhất Chi Hoa, Băng Sơn Tử Quỷ, Tiểu Điềm Điềm năm người đứng ở sau lưng hai người.
"Ai dám trêu chọc Nhiếp gia!"
Trong lúc nói chuyện, nhóm lớn thành viên Không Sợ Minh đã tìm đến. Lấy mấy vị trưởng lão Không Sợ Minh cầm đầu, vô số đường chủ và các cao tầng toàn bộ đều đến đủ.
Nói đùa sao, chủ của Không Sợ Minh bọn họ là tiểu thư Nhiếp gia. Cái đám A Tu La này chiến với Nhiếp gia, đây có khác nào khiêu chiến với Không Sợ Minh bọn họ chứ!
Lại nói, bắp đùi Nhiếp gia quá lớn, bọn họ cũng không sợ đắc tội với A Tu La.