Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)


Biên soạn: Đức Uy - .vn

- --

Khoé miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên, nở một nụ cười vô hình như có như không: "Thật ra thì, rất đơn giản... Em muốn theo dõi một người. Người của anh, dùng được sao? Có thể sẽ hơi có chút nguy hiểm."

"Con bà nó, theo dõi, bọn anh rất chuyên nghiệp! Mặc kệ em cần theo dõi người, hay là quỷ... thậm chí là yêu ma, bọn anh cũng có thể làm!" Nhiếp Vô Danh gật đầu liên tục, trong nháy mắt ngồi thẳng người, nhìn sơ qua cũng có bộ dáng của một ông chủ.

"Không cần các người theo dõi yêu ma quỷ quái gì. Giúp em... đi theo Nhiếp Linh Lung." Hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản chợt lóe lên.

"Được à nha, cho dù là ai cũng không thành vấn đề, yên tâm!" Nhiếp Vô Danh gật đầu liên tục.

Nhưng mà bỗng nhiên trong lúc đó, Nhiếp Vô Danh chợt hơi sững sờ, mặt đầy mộng bức: "Cái gì? Theo dõi Nhiếp Linh Lung?"


"Không sai." Diệp Oản Oản gật đầu một cái.

"Anh nói này Vô Ưu, em không bị sao chứ, theo Nhiếp Linh Lung để làm gì?" Nhiếp Vô Danh cảm thấy khó hiểu.

"Ca ca, thật ra thì em đã sớm muốn nói với anh rồi." Diệp Oản Oản nhìn Nhiếp Vô Danh chằm chằm: "Con hàng giả đó, thật ra thì là do Nhiếp Linh Lung tìm đến."

Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, Nhiếp Vô Danh sững người tại chỗ, khó lòng tin nổi: "Kẻ giả mạo kia là do Nhiếp Linh Lung tìm đến? Con bà nó! Em gái, rốt cuộc là thật hay giả? Nhiếp Linh Lung chính là do em năm đó đòi sống đòi chết dẫn vào Nhiếp gia! Hiện tại nó lại đi hại ngược lại em sao?"

Diệp Oản Oản khẽ nhíu mày. Thật ra thì, nàng cũng không biết chính mình năm đó trúng phải gió gì, tại sao lại muốn dẫn Nhiếp Linh Lung trở về Nhiếp gia? Chẳng lẽ vẻn vẹn chẳng qua là vì thấy cô ta đáng thương?

Chỉ bất quá, đoạn ký ức liên quan tới vấn đề này, trước mắt Diệp Oản Oản vẫn chưa thể khôi phục lại.

"Anh tin em, hay là tin Nhiếp Linh Lung?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh.

"Nói nhảm!" Nhiếp Vô Danh bỗng nhiên đứng phắt dậy: "Em là em gái ruột của anh, Nhiếp Linh Lung là cái thá gì!"

Diệp Oản Oản vỗ tay phát ra tiếng: "Vậy thì tốt rồi!"

"Mẹ nó! Anh đã sớm nói Nhiếp Linh Lung kia không phải là thứ gì tốt, ăn cây táo, rào cây sung! Lại có thể tìm một thứ hàng giả giả mạo em, còn làm ra vẻ vô tội như thế, ngay cả anh đều bị ả ta lừa gạt! Tức chết anh rồi!" Nhiếp Vô Danh nổi trận lôi đình: "Không được, anh nuốt không trôi cục tức này!"

Mắt thấy Nhiếp Vô Danh tỏ vẻ như muốn rời đi, Diệp Oản Oản chỉ cảm thấy đầu đều to như cái đấu rồi.

Trước đó không nguyện ý nói cho Nhiếp Vô Danh, cũng chính là vì Diệp Oản Oản sợ cái tính tình nóng nảy này của anh ta...


"Đứng lại cho em!"

Diệp Oản Oản lập tức tiến lên, ngăn Nhiếp Vô Danh lại.

Thấy vậy, Nhiếp Vô Danh hỏi: "Vô Ưu, làm sao em lại cản trở anh? Từ lúc nào em lại biến thành Bồ Tát sống rồi vậy hả? Nhiếp Linh Lung đứng ở trên đầu em..."

Mấy chữ cuối cùng, Nhiếp Vô Danh còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, đã bị một ánh mắt trợn trừng của Diệp Oản Oản ép nuốt ngược trở về.

"Một đứa được em nhận nuôi, cho vào Nhiếp gia, không biết báo ơn thì coi như xong đi, lại còn đối xử với em như vậy, vậy mà em đều nhịn được sao? Em là Bồ Tát à? Hay để anh đây quỳ xuống, dâng cho em nén hương?" 

Nhiếp Vô Danh hướng về Diệp Oản Oản, hơi có chút tức giận càu nhàu.

Diệp Oản Oản nhìn Nhiếp Vô Danh có chút nóng giận ở trước mặt này, không khỏi cảm thấy, vị ca ca ruột này của mình, còn rất biết bao che.

"Nhiếp lão bản, đi đi thôi, đi đánh chết cô ta đi! Xem ra, đối với đơn hàng này, anh không có hứng thú gì rồi." Diệp Oản Oản thở dài.


Nhiếp Vô Danh: "..."

"Đi đi chứ!" Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Nhiếp Vô Danh cứ đứng đực mặt tại chỗ.

"Suy tính kỹ một chút, vẫn là nên nghe lời em... trước tiên bàn chuyện làm ăn đi!"

Nhiếp Vô Danh vô cùng nghiêm túc ngồi ở trên ghế sa lon.

"Em cần nhân viên tình báo tốt nhất bên anh, điều tra nhất cử nhất động của Nhiếp Linh Lung giúp em. Nhưng không thể để cho cô ta phát hiện."

Diệp Oản Oản mặt đầy nghiêm nghị.

Chẳng hiểu tại sao, Tam trưởng lão bên kia, Diệp Oản Oản luôn cảm thấy tâm thần có chút bất an. Tuy chỉ là trực giác, nhưng Diệp Oản Oản cũng không dám đi đánh cược. Nàng luôn cảm thấy, Tam trưởng lão, thời điểm đang điều tra Nhiếp Linh Lung, sẽ chết...


Nhấn Mở Bình Luận