Biên soạn: Đức Uy - .vn
- --
Tam trưởng lão như gặp đại địch, đợi đến lúc Nhiếp Linh Lung tới bên người, cánh tay khẽ đưa lên.
“Phập” một tiếng, dao găm hung hăng đâm vào bên trong cánh tay của Tam trưởng lão, máu tươi văng khắp nơi.
"Ầm!"
Phản ứng của Tam trưởng lão cực nhanh, ông gầm lên một tiếng, chịu đựng sự tê liệt và đau đớn nơi cánh tay, hướng về bụng của Nhiếp Linh Lung, mạnh mẽ đánh một chưởng.
Một giây kế tiếp, Nhiếp Linh Lung lùi lại về phía sau mấy bước.
"Ngươi thật đúng là một con chó trung thành tận tâm à nha!" Nhiếp Linh Lung có chút hăng hái nhìn chằm chằm Tam trưởng lão toàn thân gần như bị máu tươi nhuộm đỏ.
"Nói nhảm nói thiên, qua đây nhận lấy cái chết!" Tam trưởng lão nói.
"Lần này, vận khí ngươi sẽ không được tốt như vậy nữa đâu!"
Nhiếp Linh Lung khẽ nhấc dao găm lên, ánh bạc lấp lánh xen lẫn màu máu đỏ rực, tựa như là một nữ quỷ khát máu.
"Bạch!"
Hàn mang lóe lên, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Thời khắc này, tốc độ của Nhiếp Linh Lung, khiến Tam trưởng lão thậm chí không kịp phản ứng.
Đợi đến lúc Tam trưởng lão lấy lại tinh thần, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh, sắp xâm nhập vào lồng ngực của ông.
Trong chớp mắt, một cục đá lại âm thầm được bắn tới cực nhanh, không lệch một chút nào, vừa vặn đánh trúng ngay dao găm trong tay của Nhiếp Linh Lung.
"Ai?"
Nhiếp Linh Lung lạnh lùng hỏi.
Sống sót sau tai nạn, Tam trưởng lão hít một hơi thật sâu, cũng nhìn về bốn phía.
"Hô hô, quấy rầy các ngươi sao?"
Một người đàn ông tướng mạo đẹp mắt, nhưng lại gầy đến tột độ, chậm rãi từ trong bóng tối đi ra.
Cùng đi ra với ông ta, còn có một nam một nữ.
Bộ đồ của ba người này, đều có một chữ "Thuê" cực cực lớn ở bên trên.
"Người của Nhiếp Vô Danh..."
Nhìn thấy hai nam một nữ này, hai con ngươi Nhiếp Linh Lung híp lại, như có điều suy nghĩ.
Xem ra, cô đã hoàn toàn bại lộ.
"Không Sợ Minh, hãy nói với Minh chủ của các người, mau chóng đem tiền thuê chuyển vào tài khoản của đội trưởng chúng ta, dạo này nghèo tới mức sắp đói mốc đói meo rồi!"
Người đàn ông gầy gò nhìn về phía Tam trưởng lão, ngáp một cái.
Vẻ mặt Tam trưởng lão vô cùng nghi hoặc, căn bản không biết điều người này nói là có ý gì. Chuyển tiền vào tài khoản đội trưởng? Là sao?
"Nhiếp Linh Lung, ngươi còn định đánh vị lão đầu Không Sợ Minh này hay không?"
Ánh mắt nam nhân gầy gò, rơi vào trên người Nhiếp Linh Lung.
"Tiểu đội trưởng, cô ta nhìn thấy có chúng ta ở đây, khẳng định là không dám ra tay đâu!"
Cô gái có tướng mạo thanh tú cười hì hì một tiếng.
"Được rồi, A Nhã, cô tới vui đùa cùng cô ta một chút."
Người đàn ông gầy gò cười nói.
"Vâng vâng vâng!"
Cô gái được gọi là A Nhã, cũng lấy ra một con dao găm từ trong ngực, nhún nhún nhảy nhảy mấy cái, lao thẳng về phía Nhiếp Linh Lung.
Trong phút chốc, hai cây dao găm đụng vào nhau, tóe lửa khắp nơi.
"Ôi chao..."
Bất quá chỉ mấy hiệp, A Nhã đã bị Nhiếp Linh Lung tung một cước đạp bay ra ngoài.
"Tiểu đội trưởng, tôi đánh không lại ả ta, ba người chúng ta cùng tiến lên, đánh hội đồng nó!"
A Nhã mặt đầy bực tức.
Người đàn ông gầy gò ngẩng đầu lên: "Hai người đàn ông như chúng tôi lại cùng cô đi đánh hội đồng một thiếu nữ... Ừ, ý kiến này rất không tồi, tôi đồng ý!"
Trong lúc nói chuyện, hai nam một nữ trong nháy mắt vọt thẳng về phía Nhiếp Linh Lung.
"Dẫn theo ta nữa, bốn người chúng ta cùng đánh hội đồng cô ta!"
Tam trưởng lão hét lớn một tiếng, cũng theo đó gia nhập vào trong vòng chiến.
Giờ phút này, Nhiếp Linh Lung mặt không cảm xúc, lấy một địch bốn.
"Yo, thực lực cô gái này không tệ nha, A Hổ, đập chết nó cho tôi!"
Người đàn ông gầy gò lùi về sau mấy bước, hướng về người đàn ông có thân hình cường tráng còn lại trong số họ nói.
"Vâng, thưa tiểu đội trưởng!"
Hắn hét lớn một tiếng, hai quả đấm hung hăng đấm thẳng vào người Nhiếp Linh Lung.
Thấy vậy, Nhiếp Linh Lung nhanh chóng lui về phía sau.
"Ầm!!"
Một tiếng vang thật lớn, hai cánh tay không lực lưỡng của hắn ta, vậy mà lại đục mặt đất thành hai cái hố sâu hoắm hình quả đấm.
Thấy vậy, Tam trưởng lão không khỏi chắc lưỡi hít hà, đây là thực lực quái quỉ gì vậy...? Nếu như một quyền này trúng vào người ông...