Biên soạn: Đức Uy - .vn
- --
Quầy rượu.
Ân Hành uống hết một ly lại một ly.
Tối nay vốn nên là sân nhà của hắn, là thời khắc hắn hung hăng chèn ép Tư Dạ Hàn. Thật không ngờ tới, hết thảy đều bởi vì Dịch Vân Mạc xuất hiện mà tất cả đều rối loạn.
Bởi vì mấy câu nói không rõ thái độ đó của Dịch Vân Mạc đối với Tư Dạ Hàn, chỉ một lời mời, mà ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Tư Dạ Hàn.
Thậm chí còn có người nói ở sau lưng, là bởi vì Tư Dạ Hàn coi thường Tần Hi Viện, cho nên Tần Hi Viện mới lùi lại mà đi tìm hắn làm một kẻ thế thân!
Còn nữa... Tối nay Dịch Vân Mạc nói câu nói kia —— "Nếu như tôi nói có loại ý tứ này thì sao?"
Có? Có cái gì cơ?
Chẳng lẽ thật đúng là Dịch Vân Mạc có thể sẽ có loại ý tứ này đối với Tư Dạ Hàn?
Dựa vào cái gì!
"Cạch" một tiếng, Ân Hành nặng nề nện mạnh ly rượu xuống bàn.
Một bên, gã tâm phúc thấy vậy vội vàng trấn an, "Ân thiếu, tôi cảm thấy rất có thể là cậu đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Dù sao khi đó giọng của Dịch tiểu thư cũng không có vẻ khẳng định...
Với thân phận và địa vị Dịch tiểu thư như vậy, cách cô ta nói chuyện, làm việc cũng sẽ tuyệt đối không đơn giản, cũng sẽ không hề tầm thường! Làm sao lại sẽ có thể tùy tùy tiện tiện nhìn trúng một người đàn ông mới vừa gặp mặt ở trong buổi dạ tiệc? Tôi cảm thấy chúng ta cũng không nên tự thần hồn nát thần tính vẫn hơn!"
Ân Hành nhìn tâm phúc một cái, trầm ngâm nói, "Cậu cho là... rốt cuộc là Dịch Vân Mạc có ý gì?"
Tâm phúc phân tích, "Thiếu gia, loại đàn bà như Dịch Vân Mạc này tôi hiểu rất rõ, mắt cao hơn đầu! Từ trong nội tâm cô ta xem thường bất luận kẻ nào, vừa lạnh lùng lại kiêu ngạo, phỏng chừng còn bài xích và chán ghét đàn ông. Cậu cứ xem thái độ của cô ta đối với cánh đàn ông trong buổi tiệc tối nay là biết rồi."
Ân Hành: "Vậy thái độ của cô ta đối với Tư Dạ Hàn là thế nào?"
Bảo người chuẩn bị canh, lại cho người chuẩn bị khăn choàng.
Chính là bởi vì Dịch Vân Mạc quá lạnh lùng, cho nên cách đối xử đặc biệt của cô mới càng khiến cho người ta suy nghĩ nhiều.
Tâm phúc nói, "Thiếu gia, cậu thân là người trong cuộc, mà người trong cuộc thường mơ hồ. Tôi thấy thái độ tối nay của Dịch tiểu thư đối với Tư Dạ Hàn, cũng bất quá chỉ là hơi khách khí một chút, cũng không chứng minh được cái gì! Tám phần mười chẳng qua chỉ là vì nể mặt mũi của Dịch hội trưởng! Bởi vì sự tán thưởng của Dịch hội trưởng đối với Tư Dạ Hàn, cho nên mới hời hợt kết giao một chút mà thôi."
Mặc dù lời giải thích này cũng vẫn khiến cho Ân Hành rất bất mãn, bất quá, dù sao cũng đỡ hơn là Dịch Vân Mạc vừa ý Tư Dạ Hàn!
"Cho nên, tôi nói này thiếu gia, bây giờ cậu vẫn nên xem việc nắm chặt Tần tiểu thư là quan trọng nhất. Nếu như là chọc giận Tần tiểu thư, vậy thì mới thật là không xong!" Tâm phúc khuyên.
Giờ phút này Ân Hành đã thoáng tỉnh táo lại, "Cậu nói không sai!"
Vừa gặp phải chuyện Tư Dạ Hàn liền khiến hắn dễ dàng mất khống chế. Suy nghĩ kỹ một chút, quả thật là phản ứng của hắn có chút thái quá rồi.
Dù sao, chuyện Dịch Vân Mạc bên kia cũng chỉ là chuyện bóng gió mà thôi! Mà Tần Hi Viện đã là người của hắn, hơn nữa đã nhờ Tần Tung giúp hắn an bài một chức vụ nhỏ ở hội nghị, nhờ đó hắn có thể tham dự.
Mặc dù chức vụ này tạm thời không có thực quyền, nhưng cũng là một bàn đạp! Lần này, sau khi Đại hội kết thúc, Tần Tung sẽ ngay lập tức giúp sắp xếp hắn vào trong Trọng Tài Hội.
Ban đầu cũng không biết là Tư Dạ Hàn rốt cuộc làm thế nào lại lăn lộn được đến vị trí cao như Quản lý? Bàn về chức vụ còn ngang hàng với Ân Duyệt Dung! Vì vậy tất cả mọi cố gắng của hắn ở Ân gia lâu như vậy đều như rớt xuống ngàn trượng! Hắn có cố gắng hơn nữa, chỉ cần đem ra so sánh với Tư Dạ Hàn, ngay lập tức sẽ trở thành trò cười.
Hắn nhất định phải nắm bắt được cơ hội lần này, tuyệt đối không thể để xảy ra chút sơ suất nào.
...
Ngày hôm sau.
Đại hội Trọng Tài Hội chính thức bắt đầu, quy trình hội nghị khẩn trương cả ngày, chúng cao tầng và quản lý, tất cả đều tham gia.
Buổi tối hôm đó, Dịch Linh Quân thay con gái mở một buổi tiệc, giúp nàng đón gió tẩy trần, đồng thời cũng là vì để cho nàng kết giao thêm một vài bằng hữu.
Dịch Linh Quân thay con gái tổ chức tiệc, đây tuyệt đối là chuyện khiến cho người ta có bị chen lấn đến móp đầu cũng đều muốn đến dự.