Biên soạn: Đức Uy - .vn
- --
Diệp Oản Oản bị Dịch Linh Quân chặn đến không còn lời nào để nói, tâm tình có chút tương đối phức tạp!
Từ góc độ của Nhiếp Vô Ưu mà nói, Tư Dạ Hàn không đến, hẳn là nàng nên vui vẻ mới đúng. Nhưng mà, tử góc độ của Dịch Vân Mạc mà nói, hẳn là sẽ có chút tức giận rồi!
Con mịa nó, bất kể nàng rốt cuộc là ai, con hàng này nhất định nàng phải cùng hắn dính líu quan hệ rồi!
Diệp Oản Oản lẳng lặng nhìn về phương hướng cánh cửa, nhưng từ đầu đến cuối không thấy bóng dáng Tư Dạ Hàn, ngược lại chỉ thấy toàn người là người chen chúc, hết làn sóng này tới làn sóng khác.
Cách đó không xa, trong góc.
Vị quản lý lần trước dùng con trai lấy lòng, cuối cùng con trai bỏ chạy, hôm nay cũng đến rồi.
"Hứa Dương, hôm nay nếu như là con còn dám nửa đường bỏ chạy như lần trước, chờ đó mà xem cha thu thập con như thế nào!"
"Cha... Chẳng lẽ cha đón con trở về, chính là vì để cho con làm loại chuyện như vậy? Đi bán thân cho một người phụ nữ?" Thanh niên hai mắt đỏ thẳm, mặt đầy tức giận.
Người quản lý hừ lạnh một tiếng, "Nếu không thì con cho là thế nào? Với thiên phú võ thuật của con, bất quá cũng chỉ tương đương với một phế nhân! Trừ gương mặt này cũng khá dễ nhìn, thì con đối với Hứa gia của chúng ta còn có thể có ích lợi gì?"
"Cha..." Thanh niên mặt đầy vẻ không cách nào tin tưởng.
"Lần này nếu như là con lại dám không nghe lời, thì liền cút ra khỏi Hứa gia cho ta, đừng làm người của Hứa gia nữa!" Vị quản lý kia nói xong, liền đưa một tấm thẻ mở cửa phòng cho hắn, "Tất cả mọi chuyện ta đều đã sắp xếp xong xuôi, bây giờ con lập tức chui vào bên trong căn phòng này cho ta! Chỉ cần con có thể dỗ cho Dịch tiểu thư vui vẻ, chuyện đón mẹ của con trở về Độc Lập Châu, ta có thể xem xét!"
Thanh niên siết chặt tấm thẻ mở cửa phòng kia, ánh mắt rốt cuộc dần dần trở nên thỏa hiệp...
...
Vào lúc này toàn bộ thể xác và tinh thần Diệp Oản Oản đều ở nơi cửa, đối với những chuyện phát sinh nơi góc tối này vẫn chưa biết gì cả.
Buổi tiệc đã tiến hành được hơn nửa, nhưng người nên tới mãi mà vẫn chưa tới.
Diệp Oản Oản đã hoàn toàn mất đi tính nhẫn nại, chuẩn bị trực tiếp rời đi quách cho xong! Nói chung hình tượng hiện tại của nàng chính là người lạnh nhạt, cao ngạo cơ mà.
Kết quả, vừa mới chuẩn bị cất bước, thì lại thấy chỗ cửa xuất hiện một bóng người quen thuộc, đi theo phía sau Lâm Khuyết và Du Thiệu.
Bởi vì buổi tiệc hôm nay là tiệc thân mật chứ không chính thống như hôm trước, Tư Dạ Hàn ăn mặc cũng khá nhàn nhã, một bộ đồ bình thường được thiết kế khá thoải mái, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác mỏng, sắc mặt hơi có chút tái nhợt khiến phong cách cấm dục kia lại càng thêm rõ nét hơi, thêm mấy phần vô hại, càng khiến người ta không dời mắt nổi.
Đệt! Cuối cùng cũng đã tới!
Diệp Oản Oản chờ đợi cả nửa buổi tối dài đằng đẵng, rất là ai oán.
"Quản lý Tư, hoan nghênh đến chơi!" Dịch Linh Quân mỉm cười bưng ly rượu đi qua lên tiếng chào hỏi, sau đó ân cần mở miệng nói, "Thật ra thì nếu như là thân thể khó chịu cũng không cần tới."
Mội khi vừa tới là con gái liền không đếm xỉa tới người cha này nữa rồi!
Tư Dạ Hàn khách khí đáp, "Chẳng qua chỉ là bệnh vặt! Hội trưởng mời, làm sao có thể không tới? Huống chi chuyện liên quan tới dự luật hôm trước, cũng muốn tham khảo cặn kẽ cùng ngài một chút!"
Diệp Oản Oản ở ngay bên cạnh cách đó không xa, nghe được câu này, sắc mặt càng đen hơn.
Hóa ra thân thể của anh không thoải mái còn chạy tới, mà lại là vì Dịch Linh Quân???
Dịch Linh Quân hướng về Diệp Oản Oản nhìn một cái, ánh mắt kia cực kỳ “gợi đòn”, đầy vẻ cười trên nỗi đau của người khác, đầy nhiệt tình chiêu đãi Tư Dạ Hàn, "Được được được, chúng ta đi qua bên này nói chuyện!"
Nói xong, liền trực tiếp mang Tư Dạ Hàn đi.
Hoàn toàn bị ngó lơ, Diệp Oản Oản: "..."
Medusa đi tới, tiến tới bên tai Diệp Oản Oản nói, "Tiểu sư muội, dường như bộ dáng Tư Dạ Hàn thật sự hoàn toàn không hề có hứng thú đối với muội thì phải!"
Diệp Oản Oản: "..."
Chẳng lẽ là nàng già thật rồi, không nhấc nổi đao rồi sao?
Vậy mà lại có thể không cưa đổ được anh rồi...