Biên soạn: Đức Uy - .vn
Trong nháy mắt khi tiếng nói của Đường Long rơi xuống, Quách Địch đang nằm trong vũng máu gào thét bi thương, cả người đều ngu đi, ngay cả đau đớn đều trong nháy mắt quên mất, nhìn lấy ánh mắt của tiểu nãi oa ở bên cạnh, giống như thấy được một đồ vật gì đó cực kỳ đáng sợ…
"Nhiếp... Nhiếp gia... Độc... Độc Lập Châu Nhiếp gia...Vậy thân phận của hài tử này là..."
Đường Long khẽ cười một tiếng mở miệng: "Quách đội phó, ngài cho là thế nào?"
Quách Địch đã hoàn toàn ngu rồi, dùng âm thanh cơ hồ chỉ có hắn nghe được lẩm bẩm, "Nhiếp gia... Tiểu thái tử gia..."
Không chỉ là Quách Địch, mấy tên lính đánh thuê bên cạnh tất cả cũng đều đã sợ đến mức mặt không còn chút máu.
Không khí lâm vào một trận tĩnh mịch đến đáng sợ.
Lúc này, Quách Địch mới vừa rồi còn đang suy yếu lăn lộn, đột nhiên nhanh như tia chớp xoay mình mà lên, hướng về phía bên cạnh tên nam tử gầy gò kia nhào tới.
Nói đúng ra, là hướng về phía trường đao trong tay của hắn nhào tới…
Một giây kế tiếp, liền nhìn thấy Quách Địch tự mình đem cổ cứa vào trên đao của nam tử kia, cắt cổ, té xuống đất, đã không còn tiếng thở.
Thấy Quách Địch lại hoảng sợ đến mức trực tiếp đâm đầu vào lưỡi đao tự sát, mấy tên lính đánh thuê khác ngay cả thở mạnh cũng không dám thở ra một tiếng, tất cả mọi người đều lấy làm mừng thầm mình đã may mắn nghe theo lời của đội trưởng, không có tùy tiện ra tay.
Tư Minh Lễ cùng Tư Dật Khiêm nhìn thấy một màn trong cuộc gọi video, hai người liếc nhau một cái, mặt không có cách nào tin tưởng, nghẹn ngào không nói nổi một lời nào.
Bắc Âu... Độc Lập Châu... Nhiếp gia...
Ba từ này quả thật là giống như bom nguyên tử vậy, đem hai người chấn cho hồn phi phách tán.
Nguyên bản bọn họ thậm chí ngay cả "Độc Lập Châu" là cái gì cũng không biết, đừng nói là Nhiếp gia. Hết thảy mọi thứ có liên quan đến Độc Lập Châu, tất cả đều là bọn họ từ trong miệng Eric tiên sinh mà biết được.
Theo Eric nói, rất xưa vào thời kỳ Trung Cổ, Hoa quốc từng có một vị cường giả thành tựu võ đạo cực cao đi tới một châu cực kỳ xa xôi thuộc Bắc Âu.
Vị võ đạo cường giả đó định cư ở tiểu châu nọ, mang theo văn hóa cổ võ thần bí của Hoa quốc cổ xưa, hấp dẫn cao thủ võ đạo gốc Hoa đến từ các nơi trên thế giới.
Trải qua mấy trăm năm phát triển cùng biến đổi, tiểu châu huyện nguyên bản xa xôi nhỏ yếu dần dần phồn vinh lớn mạnh, thậm chí cường đại đến mức trở thành một châu độc lập duy nhất, gọi là Độc Lập Châu, không chịu ràng buộc của bất kỳ quốc gia nào, mà tùy theo sự điều khiển của mấy đại gia tộc cường đại.
Độc Lập Châu tồn tại đã từng một lần làm cả thế giới khiếp sợ. Nhưng theo súng ống, quân hỏa được phát minh và trở nên thịnh hành, vào thời kỳ vũ khí lạnh đã từng rời khỏi lịch sử võ đài một thời gian cực ngắn. Văn minh võ đạo sau đó sa sút, Độc Lập Châu vì bảo toàn tự thân, bắt đầu thu liễm cùng ẩn giấu thực lực, dần dần biến mất ở trong tầm mắt thế nhân.
Nhưng mà, cho dù là thực lực đại giảm, Độc Lập Châu cũng vẫn là một tồn tại cường đại đến đáng sợ, khống chế kinh tế các nơi trên thế giới, Công Hội lính đánh thuê, Liên Minh Võ Đạo và các loại thế lực khắp nơi.
Vô luận là lính đánh thuê đỉnh cấp thế giới hay là cái được gọi là đại gia tộc có vẻ cực kỳ trâu bò, đặt ở Độc Lập Châu cũng không được tính là cái thá gì.
Tùy tiện một người thuộc gia tộc lánh đời và cổ võ thế gia trong Độc Lập Châu bỏ vào ngoại giới, đều là nhân vật cực kỳ mạnh.
Bây giờ Độc Lập Châu bị Nhiếp, Kỷ, Lăng, Thẩm tứ đại gia tộc điều khiển, mà trong đó "Nhiếp" gia, là đứng đầu tứ đại gia tộc. Có thể thấy Độc Lập Châu Nhiếp gia, rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ...
Mà bây giờ, bọn họ lại...bắt cóc Nhiếp gia tiểu Thái tử gia...
Nhìn thấy sắc mặt trắng hếu của Tư Minh Lễ cùng Tư Dật Khiêm, Đường Long mở miệng: "Nể tình đã từng hợp tác qua một lần, Đường mỗ nhắc nhở hai vị một câu, sớm ngày rời khỏi Hoa quốc là hơn."
Hai người này từ đầu tới cuối đều núp ở phía sau, không hề chân chính lộ diện, nhưng nếu là Nhiếp gia muốn tìm bọn họ, cũng là dễ như trở bàn tay.