Diệp Y Y che giấu tinh quang nơi đáy mắt, tỏ vẻ hạnh phúc gật đầu, "Vâng!"
Gia sản Diệp gia cuối cùng có rơi vào trong tay người ngoài hay không, nàng không quan tâm chút nào. Dù sao làm đương thời chủ mẫu Cố gia, cũng tốt hơn nhiều so với làm Diệp gia đại tiểu thư.
Về phần những cao tầng của Diệp gia cùng đám cổ đông kia, bọn họ cũng không hề quan tâm ngày sau chấp chưởng Diệp gia là cháu ruột của Diệp Hồng Duy, hay là cháu rể của hắn. Bọn họ chỉ quan tâm có thể giúp bọn họ kiếm được nhiều tiền hơn hay không, thu được bao nhiêu lợi ích.
Nàng nhất định phải liên thủ với Cố Việt Trạch, sớm ngày khống chế Diệp gia...
Nếu không, một khi thân thế của nàng bại lộ, nàng sẽ mất tất cả...
Nguyên bản kế hoạch của nàng hết thảy đều thuận lợi, ai ngờ đâu Diệp Mộ Phàm lại đột nhiên đổi tính, thông minh ra được một chút.
Bất quá, cũng không thành vấn đề! Diệp Mộ Phàm dù khó đối phó, vẫn còn có con óc heo Diệp Oản Oản kia. Muốn gài hàng ả ta, thật sự quá dễ dàng! Diệp Mộ Phàm không có khả năng 24/7 đều luôn luôn trông chừng nàng.
...
Tiến độ quay những cảnh quay kế tiếp vô cùng thuận lợi.
Diệp Oản Oản tự nhiên không quên thu về một chút phúc lợi giúp cho fan não tàn “nào đó”. Sau khi được Hàn Thiên Vũ đồng ý, liền lấy điện thoại ra chụp, canh một góc độ hoàn hảo, chụp cho hắn một tấm tạo hình vai giáo sư. Sau đó Hàn Thiên Vũ giúp nàng ký tên của mình xuống.
Một bên, Cung Húc thấy vậy, lập tức tiến lại tranh sủng, "Diệp ca, vì sao anh lại không quan tâm đến ảnh tôi ký! Chẳng lẽ bên cạnh anh không có một ai là fan của tôi sao? Chuyện này không khoa học!"
Diệp Oản Oản nhíu mày: "Fan của cậu?"
"Đúng vậy! Anh suy nghĩ thật kỹ đi, nhất định là có!" Cung Húc mặt đầy vẻ thành khẩn.
Diệp Oản Oản cẩn thận suy nghĩ một chút, ngay sau đó mở miệng nói: "Thật giống như là có một người..."
Cung Húc nhất thời hài lòng, "Ahaha, tôi biết ngay là có mà, mau lên, chụp tôi chụp tôi, tôi sẽ ký cho anh một chữ ký thật đẹp!"
Diệp Oản Oản cuối cùng đành phải chụp cho Cung Húc mấy tấm.Cung Húc vung cây bút lớn lên một cái, đầy đắc ý ký tên của mình xuống, "Diệp ca, người bạn nào của anh có ánh mắt độc đáo như vậy?"
Diệp Oản Oản mở miệng trả lời: "Ồ, cậu cũng đã gặp rồi, chính là người đến tọa trấn cho đoàn làm phim lúc trước, Kiều Kiều..."
Cung Húc: "..."
"Cạch" một tiếng, tay Cung Húc run lên một cái, cây bút ký tên trong tay rơi xuống đất.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cung Húc bị dọa đến tái mét, nuốt nước miếng nói, "Diệp ca ca, tôi đột nhiên cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của tôi quá kém, căn bản cũng không xứng đáng được fan ưa thích, tôi phải đi đọc kịch bản đây..."
Nói xong một tay đem mấy tờ ảnh đã ký tên kia, tất cả đều đoạt trở lại vò thành một cục, lấy thế nhanh như sấm đánh không kịp bưng tai, vội vã đi sang một bên, chăm chỉ đọc kịch bản.
Có lầm hay không vậy…oa oa oa!
Vì sao fan nhà-người-ta, Thiên Vũ ca, chính là một cô em đáng yêu, còn fan của hắn lại đáng sợ đến như vậy!
Cũng còn may là hắn chạy nhanh...
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rút lại, nhìn bóng lưng Cung Húc chạy thục mạng, thật sự là hiếm thấy, lại còn có cô em hắn không dám trêu ghẹo cơ đấy!
Hôm nay những cảnh còn lại đều là cảnh Cung Húc lột tả bản chất của mình, chắc hẳn là không có vấn đề gì rồi.
Vì vậy Diệp Oản Oản liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động, mở miệng, "Tôi lát nữa còn có việc, phải đi trước một bước!"
Hàn Thiên Vũ gật đầu, "Được, cậu cứ đi đi."
Cung Húc đang còn trang điểm, lỗ tai thính bỗng giật giật, nghe được lời này lại lần nữa chạy vọt đến, "À? Diệp ca ca, anh không xem tiếp sao? Buổi chiều còn có vai điễn của tôi đấy! Nếu anh đi rồi sẽ ảnh hưởng tới sự nhiệt tình khi diễn xuất của tôi mất!"
Diệp Oản Oản cười híp mắt mở miệng nói, "Phong độ cậu như vậy, tôi rất yên tâm, cho nên không cần phải tiếp tục nhìn chằm chằm nữa!"
"Ha ha ha!! Diệp ca ca, anh nói không sai, anh yên tâm đi làm việc đi, tôi khẳng định là không có vấn đề gì!"
"Vậy thì cố gắng lên nhé!"