"Mình hiện tại có cần phải chuẩn bị cái gì không?" Giang Yên Nhiên có chút khẩn trương hỏi.
"Mình trước hết sẽ lấy hồ sơ cá nhân của cậu gửi cho đoàn làm phim để tiến hành ghi danh, với thành tích của cậu tại Đế Ảnh *, tham gia thử vai nhất định là sẽ không có vấn đề. Sau đó mình sẽ gửi cho cậu kịch bản, cậu cố gắng xem kỹ một chút, có gì không biết thì hỏi mình. Khiêu vũ đối với cậu mà nói không có bất kỳ có khăn nào, khi có thời gian chú ý luyện tập lại một chút là được." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
*
Học Viện Điện Ảnh Đế ĐôGiang Yên Nhiên gật đầu liên tục, "Ừm, mình biết rồi!"
"Cố gắng lên, chớ khẩn trương, không qua được cũng không sao, coi như là tích lũy kinh nghiệm."
"Ừm!"
...
Sau khi chốt xong, Diệp Oản Oản liền bắt đầu bắt tay giúp Giang Yên Nhiên sắp xếp cho buổi thử vai.
Như nàng dự liệu, ghi danh rất thành công, rất nhanh đã nhận được hồi âm của đoàn làm phim, thông báo cho nàng thời gian địa điểm thử vai, còn gửi qua một phần kịch bản liên quan, kèm theo giới thiệu.
Diệp Oản Oản hơi nhìn lướt qua, ngay sau đó sắc mặt bỗng có chút ngưng trọng. Nữ chính của 《 Hoa Lài 》được đặt tên là Lâm Mạt Lỵ, tạo hình của Lâm Mạt Lỵ cũng không hề đơn giản như vậy, giai đoạn trước là một thiếu nữ không rành thế sự, sau đó chiến tranh bùng nổ, nàng ở trong chiến loạn mất đi ký ức, biến thành một người khác...
Khó khăn là phần nội dung cốt truyện sau khi Lâm Mạt Lỵ mất đi ký ức, hai loại nhân cách, hai ký ức đan xen lẫn nhau, tạo nên những xung đột tâm tình phức tạp.
Xem ra quả thật cần bỏ nhiều thời gian để nghiên cứu một chút! Hiện tại chỉ có phần kịch bản sơ bộ, Diệp Oản Oản phải tìm một vài kịch bản và những bộ phim truyền hình, điện ảnh có phần tương tự để tham khảo, sau đó lại tìm Giang Yên Nhiên để thảo luận kỹ hơn một chút.
Những ngày qua Diệp Oản Oản đang tập trung chuẩn bị cho buổi thử vai của 《 Hoa Lài 》, Cung Húc cùng Lạc Thần bên kia hết thảy cũng đều rất thuận lợi, trừ việc mỗi ngày đều phải chịu đựng 5 phút nghe ma âm của Cung Húc rót vào tai.
Đêm khuya, Diệp Oản Oản liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động, hơi nhíu mày.
Tư Dạ Hàn vẫn còn chưa quay về.
Khoảng thời gian này, Tư Dạ Hàn dường như bề bộn nhiều việc, bởi vì thường bận đến rất khuya, sợ quấy rầy nàng và Đường Đường, mấy ngày nay anh ta đều ở tại Cẩm Viên. Cái tên này, làm sao thân thể vừa ổn ổn một chút đã lại phá sức như vậy...
Diệp Oản Oản hôn một cái lên trán của Đường Đường bên cạnh, sau đó rón rén bò dậy, thay quần áo.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không yên tâm, Diệp Oản Oản vẫn quyết định lái xe đi Cẩm Viên một chuyến.
Rất nhanh xe đã lái đến cổng chính.
Dưới ánh trăng, Diệp Oản Oản nhìn thấy, trong sân đủ loại hoa quả rau cải nàng trồng xuống, tất cả đều tươi tốt. Trong không khí tràn ngập mùi hương thơm thanh dịu của vườn cây.
Mặc dù những thứ này ở trong một khu vườn cao cấp lại không quá thích hợp, nhưng lại tràn ngập khí tức thanh tân của thảo mộc, vô cùng xanh non mơn mởn.
Diệp Oản Oản cởi áo khoác trên người, cất bước đi về phía cửa.
Mới vừa đến cách cửa chính không xa, sắc mặt của Diệp Oản Oản đột nhiên biến đổi, theo bản năng dừng bước lại...
Không giống với khí tức thanh tân trong vườn cây mới rồi, càng đến gần cánh cửa, nàng lại càng cảm nhân được trong không khí có một mùi tanh nhàn nhạt…
Mùi máu tanh...
Trấn thủ ở cửa, Hứa Dịch vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, nhất thời đổi sắc mặt, "Oản... Oản Oản tiểu thư... Cô làm sao lại tới đây!"
Diệp Oản Oản thấy sắc mặt của Hứa Dịch có cái gì không đúng, hoài nghi mà mở miệng, "Tôi tại sao không thể tới?"
Lúc này đã là nửa đêm, để cho Hứa Dịch canh cửa bên ngoài, Tư Dạ Hàn làm cái gì ở bên trong?
Hứa Dịch vội nói, "Không phải, ý tôi là, đều đã trễ thế này, làm sao cô còn tới? Có phải là có chuyện gì gấp hay không..."
"Chỉ là không yên tâm về anh ấy, sợ anh ấy lại bận rộn quên chăm sóc thân thể." Diệp Oản Oản vừa nói chuyện vừa đi hướng về phía trong phòng.
Hứa Dịch lại theo bản năng tiến lên một bước ngăn ở trước mặt Diệp Oản Oản, "Oản Oản tiểu thư, chờ một chút..."
Diệp Oản Oản thấy vậy nhíu mày, "Hứa quản gia, sao anh lại chột dạ như vậy? Tư Dạ Hàn giấu nữ nhân ở bên trong sao?"