Sáng sớm hôm sau, Diệp Oản Oản bị một loạt âm thanh gõ cửa nhẹ nhàng đánh thức.
Nằm ở trên giường của nhà ma, một đêm này, Diệp Oản Oản gần như không hề chợp mắt, mãi đến khi sắc trời vừa hừng sáng, có chút không chịu được, lúc này mới nghỉ ngơi chốc lát.
Sau khi nghe được tiếng gõ cửa, Diệp Oản Oản còn tưởng rằng là Bắc Đẩu, vì vậy lập tức mang dép, rời khỏi phòng ngủ, mở cửa chính của căn biệt thự ra.
Nhưng mà, đập vào mi mắt, cũng không phải là Bắc Đẩu, mà là một người đàn ông, trên khóe môi mang theo một nụ cười lạnh nhạt.
Nam nhân ăn mặc hết sức bình thường, nhưng lại có thể khiến người ta cảm nhận được một phần khí tức của bề trên.
Diệp Oản Oản theo bản năng cảnh giác.
Cùng lúc đó, chẳng biết tại sao, trong đầu Diệp Oản Oản, bỗng nhiên thoáng qua một vài hình ảnh xa lạ. Người nam nhân đẹp mắt này, lại vô hình khiến cho nàng có chút cảm giác quen thuộc.
Ánh mắt Diệp Oản Oản lóe lên, chợt nhớ tới, đây không phải là người đàn ông trong tấm hình tối hôm qua nàng thấy trong phòng của Tóc Húi Cua ca sao? Khó trách nàng lại cảm thấy quen thuộc.
"Không mời tôi đi vào trong ngồi một chút sao?" Nam nhân cười nói.
Sau khi câu này của nam nhân rơi xuống, Diệp Oản Oản lúc này mới hồi phục lại tinh thần. Có thể tìm được nơi này, chỉ sợ, anh ta cũng là người của Không Sợ Minh đi...
Rất nhanh, dưới sự ra hiệu của Diệp Oản Oản, nam nhân chậm rãi đi vào biệt thự.
"Tiểu Phong, mấy năm nay, rời nhà đi chơi bên ngoài, có khỏe không?" Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, ôn nhu cười một tiếng.
"Cũng còn khá!" Diệp Oản Oản nói.
Giờ phút này, trong lòng Diệp Oản Oản dâng lên nỗi nghi ngờ không thôi. Nam nhân này gọi mình là Tiểu Phong...
Nói cách khác, quan hệ của anh ta và Tóc Húi Cua ca, chỉ sợ không bình thường!! Chỉ sợ không phải là quan hệ cấp trên, cấp dưới.
Nam nhân đi tới trước người Diệp Oản Oản, đôi mắt thâm thúy sáng lấp lánh, cùng Diệp Oản Oản bốn mắt nhìn nhau.
"Tiểu Phong, cô thay đổi rồi! So với ngày trước trầm ổn hơn không ít, có vẻ, dường như cũng dễ nhìn hơn so với ngày xưa." Người đàn ông mở miệng nói, đồng thời trên mặt từ đầu đến cuối đều mang theo một nụ cười như có như không.
Diệp Oản Oản khẽ cười một tiếng, tạm thời ứng phó một chút.
Có thể con mịa nó không thay đổi sao? Đừng nói mình không phải là Tóc Húi Cua ca, coi như là chính bản thân Tóc Húi Cua ca, biến mất nhiều năm như vậy, sau khi xuất hiện trở lại, dung mạo cũng có sự khác biệt rất lớn.
Nghe nói, thời điểm Tóc Húi Cua ca mất tích mới hơn mười mấy tuổi. Dung mạo của con gái biến hóa lớn, cũng chính là giai đoạn mười mấy đến hai mấy tuổi này! Con gái trưởng thành sẽ thay đổi, chưa từng nghe qua à?
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, nhưng lại ngửi được một hương thơm truyền đến, vì vậy theo bản năng mà sờ sờ cái bụng đang kêu “ột ột” của mình.
"Đói?" Nam nhân thấy vậy khẽ cười một tiếng: "Cô thích ăn nhất Bento tiện lợi* tôi làm."
Nói xong, nam nhân đem Bento tiện lợi đưa cho Diệp Oản Oản.
"Tự mình làm..." Diệp Oản Oản lộ ra vẻ kinh ngạc. Nam nhân này, cùng Tóc Húi Cua ca, rốt cuộc là có quan hệ như thế nào? Tự mình làm Bento tiện lợi cho Tóc Húi Cua ca ăn... Còn gọi Tóc Húi Cua ca là Tiểu Phong?
Trực giác ngầm của Diệp Oản Oản cho hay, nam nhân này, tám chín phần mười là người theo đuổi Tóc Húi Cua ca!
"Cảm ơn, không cần đâu! " Diệp Oản Oản cẩn thận lắc đầu một cái.
Nghe vậy, nam nhân lại cũng không nói gì nhiều, chẳng qua là đem Bento tiện lợi cẩn thận thu vào.
"Tiểu Phong... Cô vừa trở về, Không Sợ Minh đã không bằng năm đó, hẳn là mọi chuyện cần cẩn thận, không thể hành sự lỗ mãng!" Nói xong, nam tử khẽ nhéo nhéo cái mũi của Diệp Oản Oản, ngay sau đó không đợi Diệp Oản Oản lấy lại tinh thần, xoay người rời khỏi biệt thự.
Giờ phút này, chân mày Diệp Oản Oản nhíu lại. Mặc dù nàng suy đoán nam nhân này có thể là người theo đuổi Tóc Húi Cua ca, nhưng lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
Từ trong mắt nam nhân này, nàng căn bản không hề nhìn thấy chút tình yêu nào, lại càng giống với tình thân giữa ca ca cưng chìu em gái của mình vậy…
Nam nhân này... Đến tột cùng là ai?