"Cũng được, nói cho các người biết cũng không sao! Những thứ này, tất cả đều là do lão Đại nói cho tôi biết!" Thập Nhất nói.
Thập Nhất vừa dứt tiếng, thần sắc Hứa Dịch khẽ biến. Tư gia lão Đại, Tư Bá Ý...
Nghe được là do Tư gia lão Đại Tư Bá Ý nói, Tư Dạ Hàn như có điều suy nghĩ.
"Thất gia... điều mà Đại thiếu gia nói, tuyệt đối không thể coi là thật!" Hứa Dịch nhìn Thập Nhất, vội vã mở miệng nói: "Nhị gia... Tam gia... Còn có Bát gia, bọn họ đều là bởi vì Đại thiếu gia khích bác ly gián, lúc này mới liên hiệp, muốn đẩy Cửu gia vào chỗ chết!"
Bình thường tại Tư gia, mặc dù Tư Bá Ý không có chút uy hiếp nào đối với Tư Dạ Hàn, nhưng cái miệng kia của hắn lại “cực kỳ thối”. Đừng nói là mấy người anh ruột của Tư Dạ Hàn, ngay cả con trai của Tư Bá Ý, Tư Hạ, lúc bình thường cũng sẽ được hắn ta “tẩy não”.
"Ồ... Hứa Dịch, ý anh nói là, hết thảy những thứ này đều là do lão Đại Tư Bá Ý làm, sau đó lão Đại giá họa cho lão Cửu, là như vậy phải không?" Thập Nhất nhìn về phía Hứa Dịch.
Nghe Thập Nhất hỏi vặn, Hứa Dịch lắc đầu liên tục: "Không... Không phải là như vậy! Tôi cũng không hề nói là do Đại thiếu gia làm, nhưng chuyện Đại thiếu gia thích khích bác ly gián, đây là sự thật."
Hứa Dịch vẫn cho là, ở sau lưng Thập Nhất, hẳn còn có thế lực lớn chống đỡ, giúp hắn xuất mưu bày kế. Nhưng ai có thể ngờ được, cái gọi là “thế-lực-lớn” này, lại là Tư Bá Ý... Xem ra, hắn thật là đã suy nghĩ nhiều...
Tư Bá Ý bình thường cũng không làm ra bất kỳ chuyện gì có tính uy hiếp đối với Tư Dạ Hàn, trừ cái miệng kia ra! Đây cũng là nguyên nhân Tư Dạ Hàn cho tới bây giờ cũng không hề động tới Tư Bá Ý.
"Thập Nhất, cậu suy nghĩ một chút, ngay cả Đại ca Tư Bá Ý như vậy, A Cửu cũng chưa từng có ý định động vào hắn ta, làm sao sẽ có thể muốn động thủ với cậu? Chuyện này hợp tình hợp lý sao?" Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.
"A... Đây chỉ là cách giải thích của các người mà thôi." Thập Nhất cười lạnh.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng, Tư Dạ Hàn lại lên tiếng nói: "Có cần thiết không?"
"Lão Cửu, lời này của ngươi là có ý gì?" Thập Nhất nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn, sau một thoáng yên lặng, mới mở miệng nói: "Anh nói là, tôi vẫn luôn truy lùng tung tích của anh, thậm chí còn giết chết bạn gái của anh?"
"Không sai!" Thập Nhất căm tức nhìn Tư Dạ Hàn.
"Vậy thì giờ phút này..." Tư Dạ Hàn quan sát Thập Nhất: "Chắc hẳn là tôi đã tìm ra được anh rồi!"
Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, chân mày Thập Nhất khẽ nhăn lại.
"Nếu như tôi muốn giết anh, vậy thì bây giờ, hẳn là anh đã bị hỏa táng rồi." Tư Dạ Hàn lời ít ý nhiều.
"Tôi nói này Thất ca, làm sao anh lại thiếu thông minh như vậy chứ? Thế lực của Cửu ca, đã sớm khống chế được trong ngoài Tư gia... Anh còn thật sự cho rằng Cửu ca là sợ anh nên mới không chịu thừa nhận sao? Nếu không tin bây giờ anh tự nhìn một chút đi!" Lâm Khuyết nói.
Nghe tiếng, Thập Nhất cũng không nhiều lời, lập tức lấy điện thoại di động ra.
Trên điện thoại di động, là hình ảnh của tất cả các camera theo dõi trong ngoài Tư gia.
Nhưng mà, vào giờ phút này, trong ngoài Tư gia đều đã bị thế lực không rõ lai lịch chiếm cứ. Mà đám cao tầng Tư gia kia, đã sớm bị khống chế. Chỉ có Tần Nhược Hi không biết đã bỏ chạy đi nơi nào.
"Như thế nào?" Tư Dạ Hàn lạnh nhạt mở miệng nói.
"Tư Dạ Hàn..." Thập Nhất lạnh lùng nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn.
"Thất ca, bây giờ anh hẳn là nên thay đổi cách suy nghĩ một chút. Tư gia trước mắt đã bị Cửu ca khống chế được... Nếu như giống như anh nói, Cửu ca vẫn đang luôn truy sát anh… Hiện tại hẳn là nên động thủ là xong, cần gì phải phí nhiều lời với anh như vậy để làm cái gì?" Lâm Khuyết nói.
Thập Nhất nhíu chặt lông mày, chậm rãi ngồi xuống ghế, rót cho mình một ly rượu.
Trước đó, Tư Dạ Hàn không chịu thừa nhận, Thập Nhất cho là vì Tư Dạ Hàn sợ mình... Dù sao, bây giờ Tư gia đều ở trong sự khống chế của mình... Nhưng hiện tại xem ra, nếu như Tư Dạ Hàn muốn giết hắn, căn bản chính là dễ như trở bàn tay... Đã như vậy, tại sao Tư Dạ Hàn lại không động thủ, mà lại cứ lẩn quẩn không chịu thừa nhận những gì mà hắn ta đã làm?