Diệp Oản Oản thì đang ngồi ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, suýt nữa ngủ gật.
"Tôi nói các người này... Có thể tôn trọng tôi một chút hay không?" Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Giang Ly Hận rơi vào trên người Diệp Oản Oản: "Nhất là cái vị gọi là Nhiếp Vô Ưu đó, tôi trước mắt đang phân tích thế cục, cô có thể liếc nhìn tôi dù chỉ một cái hay không, có chút biểu thị được không? Nếu cô buồn ngủ thì về nhà ngủ đi!"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản chớp chớp mí mắt, ngáp một cái, mặt đầy mơ màng nhìn Giang Ly Hận: "Anh phân tích rất đúng!"
Khóe miệng Giang Ly Hận hơi hơi co rúm lại: "Tôi con mịa nó còn chưa phân tích, mới vừa rồi chẳng qua chỉ là nói khái quát về thế cục mà thôi!"
"Ồ..." Diệp Oản Oản gật đầu một cái: "Phân tích khái quát rất tốt."
"Cô...!!" Giang Ly Hận cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Tư Dạ Hàn: "A Cửu, cậu có thể quản người phụ nữ của mình một chút hay không? Hiện tại dầu gì cũng là một trong những thế lực của Tội Ngục, là tứ đại hạch tâm đấy! Có thể đừng qua loa lấy lệ như thế hay không?"
Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản ở bên cạnh một cái: "Có cần anh lấy cho em một cái chăn hay không?"
"Không cần đâu, chăn có ấm áp cũng không ấm áp được bằng trong ngực anh." Diệp Oản Oản nhẹ giọng nói.
Tư Dạ Hàn: "Ừ..."
Giờ phút này Giang Ly Hận mặt đầy mộng bức nhìn lấy hai người Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn. Hai cái người này là tới làm gì vậy hả?
Đây là tới đánh giặc, hay là tới nói chuyện yêu đương? Không khí có phải là có chút không thích hợp hay không?
Giang Ly Hận không thể tin nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn. Người đàn ông này, không bao giờ còn là hình tượng A Cửu cấm dục ở trong lòng của hắn nữa rồi...
"Cậu tiếp tục đi!" Rất nhanh, Tư Dạ Hàn hướng về Giang Ly Hận nói.
Bất đắc dĩ, Giang Ly Hận thở dài, chỉ có thể tiếp tục nói: "Trước mắt, dòng chính và dòng thứ còn chưa mở hết hỏa lực, đám người dòng chính giống như Cẩu Tạp Chủng, đều chưa ra sân. Sức mạnh chủ lực của dòng thứ cũng chưa lấy ra. Hơn nữa, Võ Đạo Liên Minh Công Hội, đến nay chưa tuyên bố ủng hộ bất kỳ bên nào. Sức mạnh của Võ Đạo Liên Minh không thể xem thường, chỉ sợ phía sau sẽ có ý đồ xấu gì đó!"
Tư Dạ Hàn gật đầu một cái, ánh mắt vẫn ở trên người Giang Ly Hận, chưa từng dời đi.
"Không còn sao?" Chờ đợi chốc lát, thấy Giang Ly Hận cũng không tiếp tục mở miệng, Tư Dạ Hàn hỏi.
"Đúng vậy, không còn." Giang Ly Hận đáp.
"Những thứ cậu nói này, chúng tôi đều biết." Tư Dạ Hàn sau một lát yên lặng mới nói: "Đường biên giới tại phương bắc giữa dòng chính và Độc Lập Châu, nếu như đại quân dòng chính bước vào bên trong đường biên giới, tương đương đã xâm phạm Độc Lập Châu. Chuyện trọng yếu nhất, trước mắt là bảo vệ đường biên giới."
Tư Dạ Hàn mới vừa nói xong, Diệp Oản Oản lập tức vỗ tay: "Bảo Bảo nói quá tuyệt vời, một câu nói rõ ràng dễ hiểu hơn nhiều so với con ma lem đó lải nhải không ngừng."
"Ừm." Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng gật đầu.
"Ngươi nói ai ma lem đấy?" Giang Ly Hận căm tức nhìn Diệp Oản Oản: "Ngươi cái đồ ung thư mắt thời kỳ cuối!"
Diệp Oản Oản: "..." Điểm chú ý của cái tên này, chẳng lẽ vĩnh viễn chỉ có giá trị nhan sắc của chính mình sao? Ý nàng muốn biểu đạt, rõ ràng là năng lực phân tích của hắn có vấn đề có được hay không?
"A Cửu, ý của cậu là, trước mắt, Tội Ngục chúng ta vẫn là nên trước tiên đi đến khu vực biên giới?" Tạ Thiên Xuyên như có điều suy nghĩ.
Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn đáp: "Ừm."
"Được rồi, ý tứ A Cửu tôi hiểu rồi, khu vực biên giới quả thực không thể để cho dòng chính công phá, đều nên chuẩn bị một chút đi!" Tạ Thiên Xuyên nói xong, đứng dậy rời đi.
"Hừ." Giang Ly Hận hừ lạnh một tiếng, trừng Diệp Oản Oản một cái, nối đuôi phía sau Tạ Thiên Xuyên rời đi.
"Bảo Bảo, em cũng đi chuẩn bị một chút." Diệp Oản Oản nói xong, làm bộ liền định rời đi.
"Em không cần đi!" Bỗng nhiên, Tư Dạ Hàn nói.
"Hả?" Diệp Oản Oản sững sờ, tại sao nàng lại không cần đi?
"Bảo Bảo, có phải là anh quá lo lắng cho em rồi hay không? Em chính là Không Sợ Minh Chủ đấy!" Diệp Oản Oản bĩu môi.