Diệp Oản Oản nói đâu ra đấy, sau khi nói xong mặt đầy vẻ giận dữ, thật giống như hận không thể đem dòng chính chém thành muôn mảnh.
"Ồ, lại có loại chuyện này?" Dịch Linh Quân như có điều suy nghĩ.
"Vâng vâng vâng, thật không ngờ tới, dòng chính lại là như vậy... Chúng tôi tổn thất to lớn, hiện tại tôi chỉ muốn nhờ Trọng Tài Hội giúp tôi giữ gìn lẽ phải mà thôi!"
Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: "Hiệp ước mà Không Sợ Minh và dòng chính ký, chính là hiệp ước theo mẫu của Trọng Tài Hội ban hành. Dòng chính làm như vậy, phản bội là chuyện nhỏ, nhưng cũng tương đương không coi Trọng Tài Hội ra gì. Dòng chính không coi Trọng Tài Hội ra gì thì cũng coi như xong đi, vậy mà lại còn không coi Dịch hội trưởng ngài ra gì. Tôi không biết là ngài nghĩ như thế nào, ngược lại nếu như là tôi, tôi nhịn không được!" Diệp Oản Oản chậc chậc lắc đầu.
"Ừm, dựa theo cô nói như vậy, vậy thì đám dòng chính kia đúng là cả gan làm loạn, công khai khiêu chiến quyền uy của Trọng Tài Hội rồi." Dịch Linh Quân nói.
Nghe tiếng, ánh mắt Diệp Oản Oản lấp lánh, đầu gật như gà con mổ thóc, "Đúng vậy, còn ai nói không phải sao? Quá cả gan làm loạn, coi trời bằng vung! Nhất định phải nghiêm trị, răn đe!"
"Ừm." Dịch Linh Quân khẽ mỉm cười: "Vậy cô cảm thấy, Trọng Tài Hội chúng tôi phải làm như thế nào để xử lý chuyện này mới tính là ổn thoả?"
"Chuyện này, còn cần Dịch hội trưởng ngài tự mình làm chủ, tôi nào dám nói thêm cái gì... Tôi đề nghị, để cho dòng chính bồi thường gấp 10 lần tổn thất cho Không Sợ Minh chúng tôi. Chỉ cần dòng chính nguyện ý bồi thường, như vậy, thật ra thì, Không Sợ Minh chúng tôi cũng không phải là hẹp hòi gì, chỉ cần như vậy là đủ rồi!" Diệp Oản Oản cười nói.
"Như vậy..." Dịch Linh Quân nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm: "Nhiếp tiểu thư, nói suông không có tác dụng, cô có chứng cớ gì có thể chứng minh lời cô nói là thật sao? Dù sao Trọng Tài Hội chúng tôi cũng không thể chỉ nghe lời nói một phía của cô."
"Có, đương nhiên là có!" Trong lúc nói chuyện, Diệp Oản Oản vội vàng lấy hiệp nghị hợp tác chiến lược mang theo bên người ra, đưa cho Dịch Linh Quân.
"Dịch hội trưởng, ngài xem, đây chính là hiệp ước ban đầu mà Không Sợ Minh và dòng chính ký. Phía trên giấy trắng mực đen, viết rất rõ rõ ràng ràng, còn có cả con dấu nữa đấy!" Diệp Oản Oản vô cùng nghiêm túc chỉ chỉ vào hai chỗ đóng dấu.
Dịch Linh Quân cầm hiệp ước lên, sau một hồi quan sát, gật đầu nói: "Không sai, đây chính là điều lệ hiệp ước theo mẫu của Trọng Tài Hội chúng tôi gửi tới các châu, hơn nữa còn là bản chính."
"Vậy... Dịch hội trưởng, ông xem, đề nghị mới vừa rồi của tôi..." Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt.
"Đề nghị gì cơ?" Dịch Linh Quân hỏi đầy nghi ngờ.
"Chính là yêu cầu dòng chính bồi thường gấp 10 lần tổn thất cho Không Sợ Minh chúng tôi đấy! Làm sao ngài lại quên rồi vậy..." Diệp Oản Oản nói.
"Không thể, không thể!" Dịch Linh Quân lắc đầu một cái.
Nghe Dịch Linh Quân nói vậy, Diệp Oản Oản khẽ nhíu mày: "Là quá nhiều rồi sao... Được rồi, tôi cũng cảm thấy có chút đòi hỏi hơi nhiều. Nếu không... Gấp 8 lần... như vậy đi! Coi như cấp cho Dịch hội trưởng ngài chút thể diện, gấp 6 lần thôi cũng được."
"Vậy cũng không được!" Dịch Linh Quân nói.
Diệp Oản Oản nhìn Dịch Linh Quân chằm chằm, con ngươi khẽ đảo một vòng: "Ha ha... Dịch hội trưởng, ông xem, lần này tôi tới Thiên Thủy thành, tới vô cùng vội vàng, cũng không mang theo cho ngài quà ra mắt gì. Chi bằng như vậy đi, để cho dòng chính bồi thường tôi gấp 6 lần tổn thất, Dịch hội trưởng ngài giữ lại 3 phần..."
"Ừm, không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy." Dịch Linh Quân khẽ gật đầu.
Diệp Oản Oản âm thầm bĩu môi, còn tưởng rằng cái gã Hội trưởng Trọng Tài Hội này thanh cao lắm đấy, ngờ đâu Dịch hội trưởng cũng chỉ vậy mà thôi.
"Mặc dù tôi cũng rất động tâm, nhưng tiếc là, cô không có chứng cứ, làm thế nào tôi có thể yêu cầu dòng chính bồi thường cho Nhiếp tiểu thư cô được đây?" Dịch Linh Quân thở dài một tiếng.