- --
Ân Duyệt Dung ngước mắt nhìn Ân Hành một cái, dường như cũng không có vẻ bất ngờ, "Thật sao? Đến lúc đó thành phần tham gia đều là cao tầng Trọng Tài Hội, là một cơ hội rất tốt! Con phải biểu hiện tốt một chút. Lát nữa mẹ sẽ cho người giúp con chuẩn bị một bộ y phục thật tinh xảo."
Ân Hành mặt đầy cảm kích: "Cảm ơn mẹ."
Ân Duyệt Dung hài lòng gật đầu: "Đi thôi, cố gắng tạo mối quan hệ hòa hợp với Tần tiểu thư."
Ân Hành lộ vẻ ngượng ngùng ra mặt, khiêm tốn nói, "Thật ra thì con và Tần tiểu thư còn chưa phát triển đến một bước kia..."
Ân Duyệt Dung nói, "Nhưng có thể mời con tham gia khai mạc yến hội, đã nói rõ rất có hảo cảm với con."
Dĩ nhiên là Ân Hành cũng biết một điểm này, chẳng qua là cố ý thu liễm tài năng, sau khi cùng Ân Duyệt Dung hỏi thăm một số điểm cần chú ý của buổi dạ hội, sau đó mới rời khỏi.
Sau khi Ân Hành rời đi, lão quản gia từ phía sau đi ra.
"Chuyện này... Mấy ngày trước đây Tần tiểu thư vẫn luôn rất thân cận với thiếu gia, tại sao lại đột nhiên qua lại cùng Ân Hành? Thậm chí còn mời cậu ta tham gia yến hội trọng yếu như vậy!" Nữ quản gia mặt đầy khó hiểu.
Ân Duyệt Dung hừ lạnh một tiếng, "Bởi vì sao? Trừ bởi vì nữ nhân kia, còn có thể là bởi vì cái gì! Quả thực là tự hủy tương lai, ngu không thể nói!"
Nữ quản gia thở dài, "Thiếu gia nói chung cũng là loại người si tình..."
Ân Duyệt Dung cười lạnh, "Si tình? Sẽ có thời điểm nó phải hối hận!"
Không biết nghĩ đến cái gì, nữ quản gia chần chờ hỏi thăm, "Đúng rồi, trước đó bà bảo tôi chuẩn bị người từng trải, tôi đã chuẩn bị xong. Ba cô gái, tôi tìm khắp Độc Lập 12 Châu, đều là mỹ nhân số một, hiện tại, có cần phải đưa đến chỗ thiếu gia nữa hay không?"
Ân Duyệt Dung nói, "Đưa! Đương nhiên là phải đưa! Nếu như không thích, vậy cứ tiếp tục tìm, tiếp tục đưa tới! Đứa bé A Cửu này, bất quá chỉ là quá đơn thuần trong tình cảm, chưa gặp được bao nhiêu cô gái, cho nên mới bị nữ nhân kia lừa gạt!"
Ân Duyệt Dung nói xong, trên mặt tràn đầy vẻ giễu cợt, "Năm đó Tư Hoài Chương còn không phải là nói là người phụ nữ kia đơn phương một phía thôi hay sao, nhưng mà cuối cùng như thế nào? Còn không phải là ăn chơi đàng điếm, thấy một đứa yêu một đứa!
Nữ quản gia vốn còn muốn muốn nói gì, nghe được câu này, liền không dám nhiều lời, chỉ có thể thuận lời đáp, "Vâng, tôi sẽ lập tức đưa đi!"
...
Giờ phút này, một trang viên nào đó của Thiên Thủy thành.
Hách Liên Giác đang khóc lóc huyên náo bày đủ trò.
"Ôi ôi, thương tâm, thương tâm! Có làm con gái của hội trưởng cũng không chịu chào đón ta, chức hội trưởng này ta làm còn có ý nghĩa gì, không bằng cáo lão về quê quách cho rồi!"
"Oa oa oa Tiểu Vô Ưu, ta nói với con này, nữ nhân Ân Duyệt Dung kia chính là một lão bà biến thái, cô ta chắc chắn sẽ không để tiểu nha đầu con làm hỏng tác phẩm hoàn mỹ nhất của cô ta. Nếu như con không chịu làm con gái ta, nhất định sẽ hối hận!"
"Tiểu Vô Ưu..."
Để tránh bị Hách Liên Giác léo réo nghe mệt chết, Diệp Oản Oản vội vã thoát khỏi trang viên.
Bắc Đẩu vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản lập tức nghênh đón: "Phong tỷ, cuối cùng tỷ cũng trở lại rồi! Làm cho đệ gấp muốn chết! Nếu như là tỷ không trở lại, đệ kiểu gì cũng phải xông vào trang viên của hội trưởng đấy!"
Phó Minh Hi cũng mau đuổi theo hỏi thăm, "Phong tỷ, người của Trọng Tài Hội kia tìm cô tới rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Diệp Oản Oản: "Đại khái là muốn dụ dỗ lừa buôn người đi..."
Chính mình không có con gái, lại nhất định muốn “câu” nàng làm con gái...
Bắc Đẩu: "Cái gì?"
Phó Minh Hi: "Cái gì?"
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, "Nói đùa thôi, không có gì, chỉ là cùng tôi tìm hiểu một chút chuyện về sửa đổi dự luật."
Đang nói chuyện, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão đã hỏi thăm được tình báo trở về.
"Minh chủ! Minh chủ! Chúng tôi đã trở lại!"
"Đã nghe ngóng được gì rồi?" Diệp Oản Oản lập tức truy hỏi.