Cô biết mà, Thẩm Mạn Châu như vậy làm sao lại buông thả, hóa ra là có người ở sau lưng giở trò.
“Phanh—“ Cửa phòng việc bị mở ra.
Cung Húc như một trận gió xông vào “Hura! Ohay you! Diệp ca rốt cuộc anh đã trở lại, ngày hôm qua không có gặp anh, hôm nay anh để em bắt được, anh có mang quà cho em không! Mau lấy ra, nhanh lên!”
Diệp Oản Oản hai con mắt nheo lại “Quà? Một trận đánh no đòn, cậu muốn không?”
Cung Húc nháy mắt: “A? Tại sao lại đánh em? Thời gian anh không có ở đây em rất nghe lời! Chỉ có năm, à không, gây họa ba lần…”
Cái kia rất giỏi rồi nhé…
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rút, sau đó lộ ra vẻ mỉm cười, mở miệng yếu ớt nói: “Nghe nói, tôi thích chủ động một chút, phóng khoáng một chút? Càng phóng khoáng càng tốt?”
Trong nháy mắt sắc mặt đắc ý của Cung Húc cứng đờ, lúc này mới phát hiện mình bị Thẩm Mạn Châu bán, nhất thời chột dạ cúi đầu sợ không dám lên tiếng “Diệp ca…Em…Em sai lầm rồi hu hu hu…”
Rốt cuộc Thẩm Mạn Châu cũng phản ứng lại là bị Cung Húc đùa giỡn, bắt đầu đuổi theo Cung Húc đuổi đánh “Được a Cung Húc, cậu có thể gạt tôi, tôi bị cậu hại chết rồi!”
“A a a… Đừng đánh mặt!” Cung Húc chạy chối chết.
“Tốt rồi, đừng làm rộn.” Diệp Oản Oản bất đắc dĩ mở miệng.
Hai người lúc này mới hổn hển dừng lại.
Lúc như thế này Cung Húc vẫn không quên bát quái, đến trước mặt Thẩm Mạn Châu truy hỏi “Ây, Thẩm Mạn Châu, cô thực sự thử à? Cô làm những gì vậy?”
Ánh mắt Thẩm Mạn Châu hận không thể đem cậu ta bóp chết, hạ thấp giọng nghiến răng nói “Tôi cởi hết trước mặt Diệp ca Diệp ca cũng không có phản ứng, mất hết thể diện rồi, tại cậu đó!”
“Oa nha…..Mạnh mẽ như vậy…” Vẻ mặt Cung Húc thán phục.A, lại có thể cởi hết mà không phản ứng…Xong rồi xong rồi …
Vốn là muốn kéo Diệp ca quay về… Không nghĩ tới Diệp ca không thể thẳng lại rồi.
Thẩm Mạn Châu cũng không tin lời Cung Húc nữa, vẻ mặt thất bại đứng trước bàn của Diệp Oản Oản “Cho nên, Diệp ca, rốt cuộc anh thích loại hình nào?”
Cung Húc đi tới, vỗ bả vai cô ta, “Đừng hỏi nữa, cô biết cũng vô dụng, cái này cô không học được…”
Thẩm Mạn Châu tức giận “Đi sang một bên, cậu không nói thì làm sao biết tôi không làm được…?
Cung Húc liếc cô ta một cái: “Bởi vì thân thể của cô ít đi linh kiện…”
Người ta là đàn ông, cô học được sao?
Diệp Oản Oản trợn mắt nhìn Cung Húc một cái ra hiệu cậu ta có chừng mực, sau đó nhìn về phía Thẩm Mạn Châu nói: “Xin lỗi, Mạn Châu, cô cũng biết, tôi có bạn gái.”
Thẩm Mạn Châu lập tức mở miệng: “Em không ngại!”
Sắc mặt Diệp Oản Oản nghiêm túc: “Nhưng tôi để ý.”
Thẩm Mạn Châu nhất thời ngẩn ra, sắc mặt đỏ lên, trong giới mọi người chơi đùa với nhau không thể bình thường hơn được, lấy điều kiện của cô ta, không biết bao nhiêu người đuổi theo ở phía sau nhưng cô ta khinh thường, nhưng bây giờ, không nghĩ tới cô ta chủ động dâng tới cửa, đều không ai muốn…
Không nghĩ tới, Diệp Bạch ở trong giới này, trên vị trí này, có thể giữ mình trong sạch như vậy.
Aaa, tức giận, đàn ông tốt như vậy tại sao không cho cô gặp trước.
“Diệp ca.”
Ở cửa truyền đến âm thanh của Lạc Thần.
Bên cạnh là tiểu trợ lý cũng vội vã đi theo, trên người vẫn mặc đồ lễ phục, rõ ràng vừa mới kết thúc hoạt động, không kịp thay đồ.
Diệp Oản Oản “Lạc Thần, cậu bận xong rồi à? Tôi đang muốn tìm cậu…”