Nghe xong Cung Húc nhất thời ủ rũ than thở, ” “ViVi”? Aii, không có “Sắc Đẹp” trâu bò a…”
Diệp Mộ Phàm liếc cậu ta, “Cậu còn ghét bỏ người ta, người ta không ngại cậu cũng là không tệ rồi, “ViVi” là tạp chí thời thượng lớn nổi tiếng lâu năm trong nước, yêu cầu với kỹ thuật diễn xuất đối với nghệ sĩ đều đặc biệt nghiêm khắc, nghệ sĩ trên tạp chí của bọn họ đều là đẳng cấp, nếu không phải vận khí tốt, làm sao đến phiên cậu được lên!”
“Tôi thế nào chứ, tiểu gia cũng rất hot có được không…” Cung Húc lầu bầu.
Bên cạnh Lạc Thần mở miệng, “Là em và Cung Húc cùng chụp ảnh sao?”
Diệp Oản Oản gật đầu: “Ừ, cho hai người tranh thủ trang bìa.”
“Được.” Lạc Thần và Cung Húc chỉ coi Diệp Oản Oản là vì tranh thủ thêm tài nguyên cho bọn họ, cũng không có suy nghĩ nhiều.
Diệp Oản Oản cũng không nói thêm gì, cô mong muốn là chụp ảnh hiệu quả một cách tự nhiên, những thứ khác để lại cho Fan và những người khác tự mình tưởng tượng.
Diệp Oản Oản: “Không có vấn đề gì, chuyện chụp ảnh cứ quyết định như vậy. Mặt khác tôi cho Cung Húc xem kịch bản trước, Lạc Thần, tôi cũng đưa cho cậu một phần, lúc trước không có cho cậu, là bởi vì cậu có tài nguyên tốt hơn, bất quá bây giờ, chỉ có thể ủy khuất cậu và Cung Húc cùng nhau chụp bộ này.”
Lạc Thần vội mở miệng nói: “Làm sao có thể, em xem qua dàn ý kịch bản, rất tốt!”
Diệp Mộ Phàm thuận miệng hỏi, “Người đó là nhân vật nam chính, ai là nam phối?”
Với kỹ thuật diễn xuất của hai người, nhất định Lạc Thần là nhân vật nam chính, Cung Húc nam phối.
Mà với tính tình của Cung Húc, lại cùng Lạc Thần đánh nhau thì làm sao bây giờ?
Diệp Oản Oản nói: “Đề tài là chiến tranh quân sự, hai nhân vật nam chính, nhân vật của Lạc Thần là bộ đội đặc chủng thần xạ thủ, nhân vật của Cung Húc là con nhà giàu nửa đường nhập ngũ…”
Diệp Mộ Phàm nghe vậy không khỏi gật đầu: “Cái này có vẻ không tệ, nhân vật cũng thật thích hợp với bọn họ, cậu lấy được kịch bản từ đâu, biên kịch là ai vậy?”
Ánh mắt Diệp Oản Oản tịch mịch, “Qua một thời gian ngắn liền có thể mang bọn họ đi gặp người đó rồi.”Diệp Oản Oản nói xong, dặn dò Cung Húc và Lạc Thần: “Hiện tại nhiệm vụ của hai người là dùng tâm nghiên cứu kịch bản, chuẩn bị quay phim điện ảnh, qua một thời gian ngắn tôi sẽ mời chuyên gia tiến hành đặc huấn cho hai cậu, ghi danh công ty và chuyện xây dựng đoàn phim có tôi và Felix lo!”
Lạc Thần: “Được, Diệp ca.”
Cung Húc: “Yes-sir!”
Bốn người trao đổi xong, Diệp Mộ Phàm đột nhiên nghĩ tới cái gì, vội mở miệng nói, “A, chờ chút, thiếu chút nữa đã quên một chuyện quan trọng rồi, còn muốn thương lượng một chút, công ty của chúng ta tên gọi là gì? Đặt tên tôi bất lực, mọi người suy nghĩ một chút đi!”
Lạc Thần nhìn về phía Diệp Oản Oản: “Diệp ca quyết định đi.”
Cung Húc hưng phấn đề nghị, “Công ty của chúng ta là bốn người cùng nhau sáng lập, không bằng liền kêu Ảnh nghiệp Tứ Đại Thiên Vương như thế nào?”
Diệp Oản Oản: “…”
Cung Húc nháy mắt một cái: “Ai? Không tốt sao? Này trâu bò rầm rầm giải trí?”
Diệp Oản Oản thở dài, “Im miệng, để tôi suy nghĩ một chút…”
Cung Húc nhu thuận ngồi xuống: “Ồ…”
Thật ra thì Diệp Oản Oản cũng không giỏi đặt tên, suy nghĩ một lát, trong đầu đột nhiên có linh cảm…
Diệp Oản Oản sờ cằm, “Không bằng liền kêu… Chư Thần… Chư Thần Thời Đại như thế nào?”
Lạc Thần: “Tốt vô cùng.” Diệp ca nói cái gì cũng tốt.
Ánh mắt Cung Húc nhất thời sáng lên: “Aaa! Thật là đẹp trai! Cái này ngang ngược! Tôi thích!”
Diệp Mộ Phàm bật cười nói, “Có phải quá kiêu ngạo hay không?”
Diệp Oản Oản nhíu mày, “Vậy hãy để cho nó… Thực xứng với tên.”
Trong nháy mắt khi tiếng nói của Diệp Oản Oản vừa dứt, trong lòng ba người cảm xúc cuồn cuộn: “Được!”