“Tổng biên Sài, xin dừng bước!” Người mới lên tiếng nói chuyện chính là ảnh hậu Vưu Tư Phi.
“Vưu tiểu thư có chuyện gì sao?” Sài Vĩnh Lê dừng chân lại.
Vưu Tư Phi sâu xa nói: “Nghe nói tổng biên Sài tung tin đồn ra khắp mọi nơi nói… Tôi câu dẫn anh, còn có vi phạm hợp đồng nữa, có đúng hay không?”
Sài Vĩnh Lê hơi nhíu mày, không có nói gì, anh ta cũng không muốn công khai cùng một nghệ sĩ tranh luận những chuyện này.
Ánh mắt Tiêu Vũ Đồng lạnh lùng ở bên cạnh mở miệng nói: “Mặc dù Vưu tiểu thư vi phạm hợp đồng là sự thật, nhưng “ViVi” chúng tôi còn không có sở thích ở phía sau nói huyên thuyên gì cả, người khác nghĩ như thế nào, không phải là điều mà chúng tôi có thể quản hết được.”
Âm thanh cười lạnh của người đại diện Vưu Tư Phi đứng ở một bên vang lên: “Tiêu Vũ Đồng, bây giờ “ViVi” có hình dáng gì, mọi người trong lòng đều biết rõ, Tư Phi của chúng tôi chịu chụp ảnh bìa cho mấy người, đó là do Tư Phi trọng tình trọng nghĩa, nhớ lại tình cảm ngày xưa, thế mà mấy người lại còn dám ghét bỏ Tư Phi của chúng tôi…”
Tiêu Vũ Đồng và Sài Vĩnh Lê nghe vậy, sắc mặt đều có chút khó coi.
Vưu Tư Phi đúng là đã đồng ý giúp bọn họ chụp ảnh bìa, nhưng thái độ giống như đang bố thí cho ăn mày, những thứ này bọn họ đều có thể nhẫn nhịn, nhưng không có cách nào nhịn được là cách làm việc không chuyên nghiệp của cô ta.
Không chỉ tới trễ suốt một ngày, để cho tất cả nhân viên làm việc chờ đợi mình, sau khi đến cũng chỉ chụp năm phút liền rời đi, cuối cùng thành phẩm tạo ra căn bản cũng không thể sử dụng được.
Bọn họ luôn đưa ra lịch chụp từ ngày này sang khác, kết quả Vưu Tư Phi trực tiếp hủy không muốn chụp tiếp nữa…
Người đại diện của Vưu Tư Phi tiếp tục nói: “Chúng tôi đã cho các người thể diện mà lại không cần, nếu vậy đừng trách chúng tôi không nể tình, tổng biên Sài, dich ngon tinh com phiền anh mời nhân viên của anh đừng có không cần mặt mũi mà quấn lấy chúng tôi nữa, chúng tôi ghét nhất là loại rác rưới này đó! Thật là hạ thấp đẳng cấp Tư Phi của chúng tôi mà!”
Sau đó, đem một xấp tài liệu trực tiếp nện ở trước mặt của Sài Vĩnh Lê.
Tài liệu Sài Vĩnh Lê chuẩn bị hơn mấy tháng qua vứt toán loạn đầy đất…Giờ phút này, ở cửa ra ra vào vào, nghệ sĩ đã vây đầy để xem náo nhiệt.
“Đệt, Sài Vĩnh Lê này, quả là không biết cách làm người mà, lại có thể chọc cho ảnh hậu Vưu nổi giận!”
“Ai bảo đã cho anh ta thể diện mà anh ta lại không cần, ảnh hậu Vưu đồng ý chụp ảnh bìa cho bọn họ cũng thật là hạ thấp đẳng cấp của mình mà.”
“Còn coi mình là người trong giới thời thượng nữa chứ? Ánh mắt càng ngày càng kém, người tìm đến là người nào, mọi người có biết không? Lần này anh ta lại có thể để cho hai người đàn ông cùng nhau chụp ảnh bìa, thật là muốn cười rụng cả răng mà…”
…………………………………..
Tiêu Vũ Đồng nhìn những thứ bị ném xuống đất, bị người dẫm đạp bày ra trước mặt mọi người, giận đến hốc mắt đỏ bừng: “Mấy tên khốn kiếp này!!!”
Diệp Oản Oản cúi người xuống, nhặt lên từng tờ từng tờ giấy dính đầy dấu chân.
Tiêu Vũ Đồng cảm kích nhận lấy: “Cảm ơn…”
Trên mặt của Sài Vĩnh Lê đầy vẻ chán nản: “Vũ Đồng, quên đi… Bọn họ nói không sai… Có lẽ… Tôi quả thật đã không thích hợp sinh tồn trong nghề này… Như vậy, cô sớm một chút tìm đường lui đi, đi với tôi sẽ ủy khuất cô…”
Mấy năm nay, mấy nhân viên kỳ cựu của “ViVi” có lẽ đã sắp bị “Sắc Đẹp” đào hết rồi.
Tiêu Vũ Đồng gắt gao nắm chặt nắm tay: “Tổng biên, anh nói nhăng nói cuội gì đó! Tôi không có khả năng rời khỏi “ViVi” đâu …”
Từ khi ra đời đến giờ, cô đã đi theo Sài Vĩnh Lê cùng nhau dốc sức làm, lý tưởng của anh ta đối với thời thượng, đối với thái độ làm việc, đều thật sự làm cô khâm phục.
Vẻ mặt Tiêu Vũ Đồng đầy chán nản, mệt mỏi lẩm bẩm: “Chỉ tiếc, bây giờ giới giải trí đã không phải là nơi có thực lực thì có thể chứng minh được vị trí của mình rồi…”
Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn về hướng Tiêu Vũ Đồng, lẩm bẩm mở miệng: “Vậy cũng không nhất định là chính xác hoàn toàn.”
Nếu như thế giới đều đối địch với anh, vậy thì lớn mạnh hơn đi, đến lúc đó cho dù là cả thế giới cũng không cách nào ngăn trở đường đi của anh được…