Điệu nhảy thứ nhất rất nhanh đã kết thúc.
Tất cả những người có mặt ở đây đều là người trong nghề, nhất thời nhìn sắc mặt - nghe lời nói - biết người, liền lập tức có mỹ nữ thử thăm dò, hướng về phía Diệp Mộ Phàm đi tới.
"Diệp công tử, có hứng thú cùng em nhảy một bản sao?"
Diệp Mộ Phàm hướng về người tới nhìn một cái, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Tất cả nghệ sĩ được mời tới đây đều là nhân vật nổi tiếng của Hoàng Thiên Giải Trí. Tỷ như vị nữ nghệ sĩ trước mặt này chính là một tiểu hoa hoa đang lên, đi theo con đường gợi cảm, là nữ thần của vô số trạch nam.
Hi hi, cô em này không tệ, ánh mắt hắn kén chọn như vậy, mà cũng chấm được 8 điểm rồi đó nha...
Diệp Mộ Phàm không chút do dự mở miệng, "Dĩ nhiên..."
Một bên Diệp Oản Oản thấy vậy, uống một ngụm nước, nhàn nhạt liếc hắn một cái.
Diệp Mộ Phàm sống lưng nhất thời lạnh buốt, lời muốn nói đã tới khóe miệng, nhất thời quẹo ngang, "Ho khan, dĩ nhiên, cái này là vinh hạnh của tôi, bất quá, quả thực xin lỗi, mấy ngày nay quá bận rộn, trạng thái cơ thể không tốt, sợ là sẽ cản trở Ân tiểu thư!"
Sau khi từ trong hố lửa của Trầm Mộng Kỳ đi ra, Diệp Oản Oản lo lắng nhất chính là hắn lại khôi phục lại hình tượng phong lưu lãng tử trước đây, cho nên đã hạ thiết quân luật cho hắn; không cho phép ăn chơi đàng điếm, càng không cho phép dính vào quan hệ cùng với nữ minh tinh.
Bởi vì Chư Thần Thời Đại không có nữ nghệ sĩ, cho nên hắn coi như là yên phận. Nếu là đem hắn bỏ vào Hoàng Thiên, không phải cũng giống như thả sói vào giữa bầy dê hay sao? Cho nên Diệp Oản Oản tự nhiên quản kỹ hắn.
"Như vậy à... Vậy hi vọng sẽ có cơ hội lần sau!" Mỹ nữ tự nhiên nghe được ý từ chối khéo trong lời nói của Diệp Mộ Phàm, đành phải rời đi, đồng thời đáy mắt không khỏi hiện lên vẻ hồ nghi.
Giống như em gái vừa rồi đến tiếp cận cũng có không ít người, bất quá, tất cả đều bị Diệp Mộ Phàm “bốn lạng đẩy ngàn cân” mời đi. Toàn bộ hành trình đều yên phận mà chờ đợi ở bên cạnh Đàm Nghệ Lan.
Tối nay, chung quanh không ít người đều đang chú ý đến Diệp Mộ Phàm bọn họ bên này, đối với chuyện này tất cả đều rất là ngoài ý muốn.
Tên hoa hoa công tử Diệp Mộ Phàm này, lại có thể đổi tính?
Đàm Nghệ Lan cũng đang một mực âm thầm quan sát cháu trai nhà mình, thấy hắn tính trêu hoa ghẹo nguyệt, đàn đúm cũng đều đã thu hồi, tự nhiên lại càng thêm hài lòng mấy phần, âm thanh ấm áp mở miệng nói, "Người trẻ tuổi giao thiệp nhiều một chút cũng là bình thường, không cần phải chờ bên cạnh ta cả buổi thế này đâu."
Diệp Mộ Phàm khôn khéo nói, "Giao thiệp lúc nào đều có thể, nhưng thời gian con có thể ở bên bà nội bình thường không nhiều..."
Nghe được lời này, trong lòng Đàm Nghệ Lan nhất thời lại mềm đi không ít, "Con đó, trước đó không phải đã nói với con rồi hay sao, không có việc gì thì tùy thời có thể trở lại. Có phải là có ai đó đã làm cho con khó chịu hay không?"
Nhớ lại sự tình ở cố gia ngày đó, Đàm Nghệ Lan nhìn về phía Lương Mỹ Huyên ở một bên, thần sắc thêm mấy phần ngăn cách, lại mở miệng nói, "Mộ Phàm, nơi này cũng là nhà của con, ông nội bà nội còn chưa có chết đâu, không ai dám không cho con về nhà!"
Lương Mỹ Huyên nghe được câu này, quả thực là giận đến gần chết, hết lần này tới lần khác lại chỉ có thể luôn miệng phụ họa, "Mẹ nói phải, Mộ Phàm à, con cùng Oản Oản cũng vậy, đừng chỉ lo công tác, bình thường phải tranh thủ trở lại thăm nhà nhiều một chút..."
Đáng chết! Quả nhiên là huyết mạch ruột thịt bày ra ở chỗ này sao? Huống chi Diệp Mộ Phàm vẫn là cháu ruột duy nhất, quả nhiên là không dễ giải quyết như vậy!
Tuyệt đối không được, cái Diệp gia này, nàng thật vất vả mới đoạt được tới tay, làm sao lại có thể để cho Lương Uyển Quân nữ nhân kia, một nhà cướp đi...
Lương Mỹ Huyên ung dung thản nhiên mà nháy mắt đối với Diệp Y Y.
Diệp Y Y ôn nhu mở miệng nói, "Bà nội, phóng viên bên kia đều đã sắp xếp xong xuôi, chúng ta bây giờ bắt đầu sao?"
Đàm Nghệ Lan gật đầu một cái, "Được, bắt đầu đi!"
Rất nhanh, Chu Niên Khánh Điển tối nay chính thức được bắt đầu, truyền thông được mời lần lượt vào sân.
Minh tinh, hàng hiệu lần lượt theo thảm đỏ mà đi vào trong hội trường. Hội trường toàn sao là sao lấp la lấp lánh, nói Diệp gia chiếm cứ một nửa giang sơn giới giải trí, đúng là không hề quá đáng chút nào.