Sau một màn giới thiệu cồng kênh, cũng tới lúc xế chiều. Hoa Triệt cùng các anh Bạch và Mục Nhiên đang bàn bạc gì đó, còn nàng đang đi dạo xung quyanh căn cứ địa.
" Ôi thôi rồi, lạc đuờng luôn rồi " - Manh Y mải đi và quên luân đuờng về. Cô lạc tới nơi nào đó, ở đấy có một căn nhà nhỏ, nhìn khá thần bí.
Do tò mò cô thử vào xem sao , đập vào mắt cô là một người phụ nữ nằm trên giuờng bệnh, mái tóc bồng bềnh rất đẹp.
Ko hiểu sao nàng như bị thôi miên, bất giác tiến tới giuờng bệnh. Sau đó như bị ai khác chỉ dẫn bất chi bất giác vuơn tay chạm vào cô gái..
Khi mới gần chạm vào mặt đột nhiên tiếng nói của Hoa Triệt đằng sau vang lên
" Đừng chạm!! " - Tiếng nói ấy làm cô bừng tỉnh, nhìn kĩ lại đây là một loại cây thực vật có bông hoa tím, duờng như nó đang khép lại cái j đó.
Hoa Triệt từ đằng sau kéo cô lại, lo lắng hỏi
" Có bị thuơng chỗ nào ko? "
Manh Y kiểu : họi chấm.
Nhìn thấy khuân mặt ngơ ngác của nàng Tam Bạch từ đằng sau lên tiếng
" Chị dâu , loài thực vật này tên là Mộng, nó tỏa ra mùi Huơng lạ. Mùi này khiến người ngửi nhìn thấy ảo ảnh, mà ảo ảnh phải tùy thuộc vào nạn nhân , nếu nạn nhân múôn gặp một ai đó thì mùi Huơng này gây ra ảo ảnh chính là người mà nạn nhân múôn gặp. "
Nhị Bạch tiếp lời
" Vì thế nạn nhân dễ bị cuốn vào, và khi chạm vào ảo ảnh sẽ bị Mộng cắn xé , ăn thịt, đây là cách Mộng tìm kiếm thức ăn "
Lúc này Manh Y mới bừng tỉnh, nếu ko phải Hoa Triệt kịp thời tới thì e rằng cô sẽ chết mất.
" Tôi nợ anh một mạng. "
Hoa Triệt chỉ gật đầu và trong lòng thầm tính toán. Để nàng một mình quá nguy hiểm, nếu ko pk hắn tới kịp lúc thì e là cô gái này sẽ chết mất.
Mà hắn cũng tò mò ko biết ngừơi nàng muốn gặp là ai?
Manh Y ko thích cái nơi quái quỷ này nx nên múôn nhanh chóng rời khỏi, Hoa Triệt liền đưa cô lên xe trở về nhà.
Trên đuờng ko có ai nói câu gì cả, Manh Y đang bận tâm suy nghĩ ảo ảnh cô gái có mái tóc bồng bềnh mk gặp kia trông có vẻ hơi quen.
Mà rất quen mới đúng, đột nhiên nàng chợt bừng tỉnh. Nguời phụ nữ đó là mẹ nàng thời niên thiếu.
Nàng mất mẹ từ lúc 5 tủôi, bóng dáng mẹ cũng sớm phai nhòa theo năm tháng.
Trong nhà chính chỉ có một ảnh của mẹ cô đc đặt trên bàn thờ. Nàng chắc chắn người đó là mẹ mình.
Ko ngờ người nàng luôn nhớ tới chính là mẹ. Ngừơi mẹ đã bỏ 3 ae và cha rời nhân thế.
Trong tim nàng đột nhiên truyền tới cơn đau đớn.
Mẹ!
Nhìn thấy dáng vẻ đau bùôn kia của nàng, hắn cũng ko biết chuyện gì xảy ra.
Chẳng lẽ nàng biết thân phận ảo ảnh kia là ai ư? Hắn tò mò múôn biết ngừơi đó là ai.
Đột nhiên hắn nghĩ tới chẳng lẽ là bạn trai cũ của nàng?
Hắn ko hề biết ngừơi nàng gặp là con gái chứ ko pk con trai à nhen.
Nghĩ tới đây tâm tình hắn đặc biệt ko vui. Rất nhanh xe đã đến trc nhà Manh Y. Nàng từ trong xe thấy một người đàn ông đang đứng trc cổng nhà. Hoa Triệt hắn cũng nhìn thấy.
Bỗng nhiên tâm tình nàng trở nên vui vẻ, vội vàng mở cửa xe nhảy tót lên ngừơi đàn ông trc cổng. Vui vẻ nựng má nguời đó.
" Haha, em nhớ anh chết mất!! "
" Rồi rồi, tiểu quỷ xuống nào ngại chết mất. "
" Ko! Áaa. "
Ulatroi, lâu ko gặp lại ngừơi anh Diệp Thanh Hải cô có chút kích động nên đã động phải vết thuơng.
Diệp Thanh Hải là bác sĩ nên nhìn phát được ra ngay cô em bé bỏng của mk bị thuơng. Hắn liền tiện tay bế cô vào nhà, dường như hai ngừơi quên mất Hoa Triết đang ngồi trong xe, ko khí giảm lạnh đến âm độ, khuân mặt tối sầm của Hoa Triệt cực kì đáng sợ.
" Ai za, em tới viện rồi. Ko sao đâu mè. "
" Thật ko? "
" Thật 100% luôn, uy tín! "
" Hừm, lên tắm đi. Hôm nay để anh mày trổ tài nấu nuớng!! À nhớ phải tránh vết thuơng chỉ đc rửa ráy thôi "
" Oke anh! "
Nói rồi nàng vui vẻ lên tắm và ngừơi anh thân thương của nàng vui vẻ đi nấu cơm.
Một lúc sau đột nhiên nàng nghe có tiếng loảng xoảng ở dúơi lầu, nàng nhanh chóng mặc quần áo vào, và chạy xuống tầng thì thấy....
Nam Cung Hoa Triệt và Diệp Thanh Hải đang đánh nhau. Nàng vội vàng ra can ngăn
" Dừng tay!! "
Nhìn thấy người anh thân thuơng của mk bị đấm cho vài phát tím cả mắt, khóe miệng có chút chảy máu. Còn Hoa Triệt thì chả có hề hấn j cả. Hiện truờng rất chi là lộn xộn.
Nàng nhanh chóng chạy tới đỡ lấy Diệp Thanh Hải còn ko quên chừng mắt nhìn Hoa Triệt.
" Anh sao ko? " - Khuân mặt lắng lộ rõ hẳn lên chứ ko pk vẻ mặt bình tĩnh như lần gặp Hoa Triệt ở trong phòng họp nữa.
" Không sao. "
Nhận thấy sự lo lắng quan tâm kia của nàng dành cho Diệp Thanh Hải. Hoa Triệt đột nhiên cảm giác rất đau lòng, tủi thân.
" Nam Cung Hoa Triệt!! Anh xem anh làm gì với anh trai tôi đây!!! " - Lời trách cứ của nàng khiến hắn bừng tỉnh.
Thì ra đây là anh trai nàng ko phải là bạn trai cũ của nàng.
Aizzz tuởng tuợng cho lắm vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!