Sau khi đc Mặc Nhiên chỉ đuờng rời khỏi địa cứ, nàng cũng chạy theo đúng con đuờng ý nhưng mà....
" Đây là chỗ nào đây? "
Thật ra nàng vốn không ngủ, chẳng qua nàng ko biết phải đối mặt với hắn như nào, nên mới giả vờ ngủ. Ai ngờ hắn tuởng thật ôn nhu đắp chăn cho nàng. Rồi hôn lên trán nàng.
Lúc đó nàng cảm giác hẵn đi ra ngoài, nên liền mở mắt thì thấy một mảnh giấy mà Hoa Triệt để lại
" công ty có việc bận, tôi đi trc "
Giờ nửa đêm nửa hôm có việc gì chứ, ko biết ma xui quỷ khiến ntn. Nàng liền đi theo hắn, nhưng hắn đi bằng xe, nàng đi bộ nên rất nhanh đã mất dấu.
Và lúc đó nàng mới nhìn xung quynh kiểu
" Đây là đâu và tôi là ai? "
Sau đó nàng cứ đi bừa, đi đc một lúc thì thấy địa Bạch Vuơng, nàng liền vào. Gặp mấy tên canh cửa, họ biết nàng là chị dâu sắp tới nên cũng nhiệt tình cho vào và chỉ nơi ở của boss hắn cho nàng biết.
Nghe lời mấy huynh đệ tốt , nàng đi theo thì bắt gặp đúng cảnh Yên Man đang ôm hắn từ sau lưng.
Lại ôm chặt, ko rời nx chứ. Mà nàng đứng cũng cách xa , dựa vào dáng nguời và bộ quần áo Hắn mặc trên nguời nàng mới đoán đó là Hoa Triệt. Với lại nàng cũng ko nghe thấy tiếng hai nguời nói gì
Trong phút chốc nàng đột nhiên đau nhói, nuớc mắt trực trào, liền quay đầu lại rời đi. Lúc đó một ý nghĩ xuất hiện trong đầu cô : Mình lại bị phản bội?
Nhưng lại tiếp tục lạc đuờng và cúôi cùng gặp đc Mặc Nhiên, rồi đc hắn chỉ đuờng.
Và đuờng về ntn thì nàng cũng ko biết, nói thẳng là nàng ko nhớ với lại trời tối đen như mực chỉ có ánh sáng của cột đèn.
Nhìn thấy cái ghế đá, nàng liền ngồi xuống xoa bóp chân một chút . Vì chạy đc một lúc cũng mệt.
Tâm trạng nàng giờ đây tệ, quá tệ hơn những lần trc.
Bạn thân phản bội, bây giờ người đàn ông mà nàng thử đánh cược trao tình cảm cho hắn lại bị hắn phản bội.
Lúc đó nàng từ chối hắn trên giường vì nàng hoảng sợ, với lại tình cảm của nàng dành cho hắn vẫn chưa phải quá sâu nặng.
Nàng ko dám đặt niềm tin quá nhiều lên người hắn, và nàng biết hắn ko yêu nàng.
Quan hệ của hai ngừơi đơn giản chỉ là chịu trách nhiệm cho nhau mà thôi.
Nhưng ko hiểu sao tim nàng đau quá vậy nè.
Nàng hiếm khi khóc, nhưng dạo gần đây sao nàng lại khóc nhiều quá vậy?
Nàng gắng kìm nén những giọt nuớc mắt, nhưng sao khó quá vậy? Kìm rồi sao vẫn chảy vậy.?
Bỗng nhiên một khuân mặt quen thuộc đi ngang qua, nhìn thấy rõ là Manh Y, kẻ đó mừng như điên. Ánh mắt đê tiện nhìn nàng, khiến nàng cũng phải rùng mình nguớc lên nhìn.
Nàng sững sờ kẻ trc mặt là Quan Lạc
" Y Y, em sao vậy? Em như vậy làm anh đau lắm ko? "
Manh Y lại thêm một đợt rùng mình, nổi cả da gà.
" Tốt nhất mày nên cách xa tao ra! Tao nói rồi, thù giữa 3 cta, mấy ngừơi phải trả giá! " - Manh Y ko kiêng nể gì trực tiếp xưng tao - mày cho thân mật.
" Hahaa, vậy thì đã lỡ để em ghi thu rồi, thêm một lần nữa đi! Em cứ ghi thù thoải mái "
Nghe vậy Manh Y đột nhiên cảm giác bất ổn, Quan Lạc ánh mắt tà dâm tiến lên gần nàng.
Đoán tình hình, nàng nghĩ
" Hắn định cuỡng bức mk? Ha, ko có cửa "
Manh Y định dùng karate của mình đánh Quan Lạc, tiện thể trút giận cho đỡ bùôn.
Nhưng nàng chx kịp ra tay, thì từ đằng sau Quan Lạc, một bóng người cao lớn chặn lại, đấm một phát thẳng mặt hắn ta.
Nhìn kĩ là Hoa Triệt chứ còn ai, vợ tuơng lai của hắn hắn còn ko đc phép đụng. Mà cái tên này là thá gì mà hết lần này đến lần khác đụng vào nàng.
Dù sao tâm tình hắn cũng ko tốt, nên đánh Quan Lạc rất chi là đau và mạnh.
Manh Y có chút nhìn thầm nghĩ " Ko được! " Hoa Triệt đánh nhue vậy nhỡ đâu Quan Lạc chết , rồi nàng trả thù kiểu gì đây?
Nghĩ vậy nàng liền ra ngăn cản, thấy vậy trong tâm Hoa Triệt có chút đau lòng
Nàng thuơng hắn?
Không dừng khoảng chừng 2s. Chẳng phải Quan Lạc muốn cuỡng bức nàng sao? Đánh hắn ta như chết thế này thì lms làm nhân vật chính trong kế hoạch của nàng đây?
Xong rồi nàng liền giẫm thật manh vào chỗ đó của hắn, một tiếng hét vang trời rồi lại ngất xỉu.
Add: Cái đó chx vỡ đâu, chỉ đau thui. Add lm vậy để thuận lợi cho kế hoạch của Manh Y chứ.
Hoa Triệt nhìn cũng thấy thốn hộ, mà lúc này hắn mới để ý bọng mắt nàng rất xưng, lại còn vài hạt nước mắt đọng lại trên má nữa chứ.
Bây giờ nàng mới để ý tới Hoa Triệt, trong phút chốc nàng ko có gì để nói cả. Nên cũng liền rời đi.
Đi được vài buớc Hoa Triệt từ đằng sau ôm lấy cô , không buông.
" Hiểu lầm! Hoàn toàn là hiểu lầm "
Hắn vội vàng giải thích.
" Hiểu lầm? Vậy sao anh phải nói dối là đến công ty ? Rồi lại xuất hiện ở đó, sau đó chim chuật sau lưng tôi.? "
Nàng nói ra câu này chính nàng bỗng nhiên suy nghĩ lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!