Hiện tại là thứ 7 sáng, Manh Y cùng Tiêu An đi shopping. Mua được một lúc hai cô rủ nhau vào quán cafe uống nuớc ăn bánh, nói chiyện tùm lum tà la.
Ngồi đc một lúc Tiêu An đi vệ sinh chỉ còn lại mình Manh Y ngồi đọc tiểu thuyết.
" Hic hic, mai táng tuổi 18 đau thật sự!! "
Mải chăm chú đọc tiểu thuyết đến nỗi có mấy người lạ mặt đang nhìn mình với ánh mắt đăm chiêu kia nàng cũng ko để ý.
Bỗng một cậu nhân viên quán cafe tới và nói
" Thưa quý khách, ở quán cafe mình hôm nay có chuơng trình khuyến mại. Mua hộp bánh mochi, hai cốc nuớc trà sữa, và bánh kem vị dâu. Chúc mừng quý khách nhận đc khuyến mại hai cốc trà sữa chân châu. "
Manh Y đang phiêu hồn theo tiểu thuyết nên cũng ko nghĩ ngợi gì chỉ ậm ừ cảm ơn.
Vì cốc nuớc trà sữa ban đầu cô gọi đã uống hết , mà đọc tiểu thuyết này cũng khô khan cổ họng. Nên nàng liền uốnh cốc trà sữa chân trâu đen kia.
Tiêu An đi vệ sinh xong thì gặp một cậu bé bán hoa hồng, trông hoa rất đẹp nên Tiêu An liền nán lại mua vài bông, và tất nhiện Tiêu An chọn rất tỉ mỉ vì thế có ngừơi bắt cóc Manh Y đi qua , Tiêu An cũng ko biết.
Trưa ngày hôm đó Manh Y mới tỉnh dậy, đầu vẫn còn chút đau. Nhìn ngó nghiêng xung quanh có rất nhiều phụ nữ kể cả con trai đều bị trói và nhét dẻ vài mồm.
Ngay cả cô cũng vậy.
Trước mặt có 5 tên đeo mặt nạ, tay cầm súng bảo vệ nghiêm ngặt bọn cô . Nhìn xung quanh đây là một căn phòng trống trải, rộng ko có thứ gì cả, ngoài những ngừơi bị bắt .
Manh Y rất nhanh đã tỉnh táo, mk bị bắt cóc. Cũng may sự nhắc nhở của Triệt ko là thừa.
Sợ nàng gặp chuyện ko may như lần trc hắn liền bắt nàng pk cầm một con dao nhỏ đi phòng thân. Con dao ấy rất sắc có thể gấp lại, mở ra rất tiện dụng.
Cũng may nàng hôm nay mặc quần âu ống rộng, mặc áo trắng dáng croptop và ở ngoài là một cái áo vest màu be, cùng màu với quần. Con dao nhỏ ấy cũng đc cất giữ ở túi quần.
Vì 5 tên canh gác này đều lưa lưng về phía mặt cô nên rất dễ hành động.
" Haha, bọn này mà đem đi bán chắc có giá lắm đây" - Từ ngoài vang lên tiếng của đàn ông, bên cạnh có một bác sĩ nhưng trông có vẻ lạ lạ.
Manh Y nhanh chóng giấu cái dao để ko cho chúng phát hiện.
" Vuơng tổng, thực xin lỗi ctôi ko thể đem nguời cho ông đc. Bọn chúng cần phải thí nghiệm " - Tên bác sĩ nói.
Nghe đến từ BÁN có thể may ra thoát đc, còn THÍ NGHIỆM thì......
Manh Y thất kinh, thí nghiệm? Chuyện gì vậy trời? Vuơng tổng là ai vậy?? Liệu hắn có biết mình là Diệp Manh Y ko?
" Hừm, chẳng phải vừa thí nghiệm một nửa rồi đó sao? Mà bây giờ vẫn múôn tiếp? "
Tên bác sĩ đáp lại : Vậy 5-5 đi. Ở đám ngừơi này chúng tôi bắt được 20 ngừơi, chia đôi ra bên tôi 10 , bên ông 10 . Thế đc chưa?
" Hừ, thế còn tạm đc "
" Giờ chọn nguời đi! "
Manh Y thầm nghĩ : Thí nghiệm? Bán ngừơi? Chẳng lẽ đây là cơ sở nào đó ngụy trang để kiếm lợi cho bản thân sao?
Vuơng tổng nhìn một luợt rồi ánh mắt dừng trên người Manh Y, cảm giác cô gái này có chút quen mắt nhưng ko nhớ nổi là ngừơi nào.
" H hahha, toàn hàng ngon, hàng ngon. Chuẩn bị máy bay riêng chx? Đây là trên hoang đảo, cách xa với đế quốc M , cần pk cbị kĩ luỡng "
Nghe vậy ko chỉ nàng mà tất cả mọi người đều thất kinh, hoang đảo!!
Thảo nào bọn chúng có thể thực hiện hành động này mà ko bị pháp luật phát hiện.
Sau một hồi lựa chọn, nàng thuộc top người ở lại thí nghiệm.
10 nguời còn lại bị áp giải đi theo Vuơng tổng , còn top ngừơi thì vẫn bị nhốt trong phòng đó.
Vì lần này chỉ còn 10 ngừơi tên bác sĩ quái dở đó chỉ để lại 2 tên đứng ngoài canh gác. Cửa sổ bị khóa chặt, căn phòng khóa trái ở ngoài, nhưng vẫn còn người canh.
Dù thế cũng tốt cho nàng dễ thuận lợi, nàng tiếp tục dùng dao cắt bỏ dây thừng một cách thuận lợi sau đó vứt bỏ dẻ trên miệng, những nguời nhốt cùng cô ư ư a a múôn cởi trói.
Nàng nhanh chóng ra dấu hiệu im lặng rồi cỏi trói cho từng ngừơi.
" Việc đầu tiên cta phải thoát khỏi đây. " - Manh Y nói, mọi người gật đầu.
" Ở ngoài cửa có hai ngừơi canh gác, nhưng đối diện cái cửa có camera, dù có thoát đc cta vẫn bị phát hiện. " - Một nam nhân nói
" sao anh biết? " - cô gái khác trả lời.
" Lúc bị bắt vào tổi tỉnh đầu tiên nên nhìn thấy. Với lại đúng như bọn chúng nói cta đang trên hoang đảo. "
Nghe vậy ai cũng đều ỉu xìu cả, chỉ có nàng tiến tới gần cửa sổ, nhìn xung quanh, ở ngoài khoảng 30m thì tới biển.
Một nam nhân khác tới chỗ cô, rồi dút cái kẹp tóc trên đầu nàng xuống nói
" Tôi là thợ bẻ khóa " - Nói rồi Hắn dùng kẹp xoay xoay cái ổ khóa ở ô cửa xổ.
Cạch
Mở đc rồi, mọi ngừơi vui mừng chạy tới. Định chạy ra ngoài nhưng nàng lại nói
" Cta cần bàn kế! "
Mọi người ngơ ngác nhìn nàng
Nàng nói tiếp
" Kiểu gì tí nx hai tên canh kia cũng vào rồi phát hiện cta trốn thoát, mà nơi này cta địa hình ko quen thuộc sớm gì cũng bị bắt lại thôi. "
" Vậy giở cta pk lm sao? "
" Nghe theo tôi wlaxchenebjjwjwh"
Nói rồi hai thanh niên xung phong nói
" Tôi Tiểu Thất, để tôi! "
" Tôi Tiểu Ngũ, em của Tiểu Thất. Để hai ctôi! "
Manh Y vỗ vai hai ngừơi nói
" Nhờ hai ngừơi. Nếu cta thắng , cta nhất định ko quên ơn của hai cậu. "
Nói rồi Manh Y cùng mọi ngừơi quay lại chỗ ngồi, nhét lại dẻ vào mồm rồi dùng giây thừng bị cắt giả vờ tiếp tục bị chói.
Bỗng Tiểu Thất, Tiểu Ngũ kêu gào ư ư a a, gây sự chú ý của hai tên ngoài kia.
Hai tên gác nhanh chóng mở cửa đi vào, khó chịu hỏi
" Cái gì? "
" Tôi muốn đi wc "
Chx để hai tên lính kịp thời trả lời, Manh Y, Tiểu Ngũ lập tức đánh ngất hai tên lính rồi. Sau đó lục lọi xem bọn chúng có gì.
Mò mẫm thì thấy hai cây súng, nhưng để thực hiện theo kế hoạch thì cô liền đưa cho Tiểu Thất, Tiểu Ngũ.
Sau đó lột đồ của hai tên lính, tháo bỏ mặt nạ xuống, Tiểu Ngũ Tiểu Thất nhanh chóng mặc quần áo của chúng vào rồi cất súng trg túi, đeo mặt nạ vào sau đó hai ngừơi đuờng hoàng buớc ra dứơi thân phận của lính gác.
Như lệ, Tiểu Thất Tiểu Ngũ chốt cửa lại đứng canh ở ngoài, dù camera ở kia cũng ko thể nhìn ra đc j.
Buớc đầu đã hoàn thành, Manh Y nói
" Tôi tên Manh Y còn mấy ngừơi? "
" A Bát "
" A Cửu "
" Kiều Oanh "
" Mạt Nhuợc "
" A Thái "
" HẢi Lý "
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!