1 tuần sau kể từ ngày hôm đó, trên chiếc xe Porsche đời mới nhất, nàng đang ngồi trên bọc hắn , nghịch nghịch cái bàn tay thô ráp kia. Bên cạnh là Tiểu Bạch, người lái xe là Mặc Nhiên, ngồi ghế lái phụ là Nhị Bạch.
Đằng sau là chiếc xe đen thuộc dòng BMW đời mới, bên trong người lái xe là Tam Bạch, bên cạnh là Tứ Bạch. Còn Hắc Bạch, Hoàng Bạch và Ngũ Bạch ngồi ở ghế sau, cùng với xe Porsche đang tiến tới một nơi vô cùng quyền lực.
Ấy chính là đại bản doanh Nam Cung gia. Nơi ấy, chia làm hai nơi. Nơi đầu tiên là đại sảnh, nơi mà Nam Cung gia họp bàn về Bạch Vuơng bang, và các quyết định của bang. Ngoài ra ở sảnh chính có nơi làm việc của Hoa Triệt, và trong đó đc sắp đặt sẵn một cái giuờng để hắn nghỉ ngơi.
Còn sảnh phụ thì đc chia làm 2 phần, nơi thứ 1 có thể coi là bệnh viện thu nhỏ, tập hợp các thiết bị y tế tiên tiến và đội ngũ y tế xuất sắc nhất. Nơi thứ 2 là nơi ở cho cả ngừơi hầu và nguời có chút địa vị ở Nam Cung gia. Hầu hết những người có quyền ở đấy đều dọn ở riêng tại biệt thự riêng. Ví dụ như các anh Bạch và Mặc Nhiên.
Nhưng hiện tại các anh Bạch tạm ở địa Bạch Vuơng để tiện cho việc làm, thỉnh thoảng mới quay về nhà. Còn Mặc Nhiên là thư ký riêng của Hoa Triệt nên ko ở địa Bạch Vuơng mà ở cùng Hoa Triệt, nói đúng hơn là một căn nhà ko quá to cũng ko quá bé làm hàng xóm đối diện biệt thự Lãnh.
Nên nhiều lúc suýt thì thịt đc nàng thì Mặc Nhiên kiểu : cốc cốc! Lão đại ơiiii!
Nguời đứng canh cửa nhìn qua kính thấy là Hoa Triệt, vẻ mặt cung kính, nghiêm nghị ra lệnh mở cổng. Hai cánh cổn mở toang ra, Porsche tiến vào rồi đến BMW.
Đồng loạt tất cả các nguời làm việc, nguời hầu, kể cả người già xếp thành hai hàng chỉnh tề. Mặc Nhiên buớc xuống mở cửa xe. Vì nàng ngồi trên đùi hắn nên nàn phải ra trc, nàng buớc xuống, đánh giá xung quanh.
Rất uy nghiêm, cộng thêm cái áp bức chết nguời vô hình mà hắn tạo ra, khiến hai hàng ngừơi vẫn ko giấu nổi vẻ mặt run sợ.
Bỗng chốc cả hai hàng cúi người đồng thanh
" Kính chào Thiếu gia, thiếu phu nhân. "
Nàng caid chuyện này cũng quen rồi, vì khi ở công ty chẳng phải các nhân viên thuờng cúi đầu chào nàng sao
" Diệp chủ tịch! "
Hoa Triệt khuân mặt vẫn vậy, buớc vào sảnh chính và ko quên vòng tay qua eo nàng
" Đi theo anh "
Buớc vào sảnh chính, nhìn thấy một chỗ ngồi cao nhất. Đuơng nhiên đó chính là chỗ ngồi cho kẻ đứng đầu rồi. Hắn tiến tới, uy nghi ngồi lên, Mặc Nhiên và các anh Bạch cũng ngồi vào chỗ ngồi của mình thể hiện sự quyền lực, danh phận.
Nàng thì...... ngồi đâu đây?
Haizzz, đọc tiểu thuyết thì hay thấy các cj nữ chính thường đứng đằng sau chồng, nên nàng cũng đứng đằng sau Hoa Triệt.
Chỉ trong vòng 7 phút tất cả những nguời thuộc Nam Cung gia đã tới và ngồi ổn thảo vào vị trí của mình.
Nam cung gia cũng giống như Bạch Vuơng bang.
Nàng kiểu : Thật phiền!
Lúc đầu nghe Mặc Nhiên có nhắc tới đại bản doang Nam Cung gia, nghĩ có chút thú vị nên đi theo, nhưng ai ngờ thật chán ngắc. Nàng chỉ ngửi thấy mùi quyền lực thui à.
Đứng nhiều cũng mỏi chân, nhưng nàng ko thể lộ ra vẻ bất mãn đc, ko thì xấu mặt chồng lắm. Với lại nàng thừa biết những người ở đây có vẻ bất mãn với nàng lắm.
Vì ko đâu đc danh thiếu phu nhân. Và họ cho rằng nàng ko xứng. Nhìn kìa các cô nàng quyèn lực ngồi dưói kia vẻ mặt thì vui cười nhưng trong tâm gào thét a.
Bọn họ ko dám phát tiết vì đây là nơi nào chứ? Vua của họ đang ngồi kia, ko phục thì cũng phải phục.
Thì ra là nhắc nhở, cảnh cáo và yêu cầu cẩn thận và tuyên bố thẳng thừng
" Âu Duơng gia phải diệt! "
10p sau
" Giải tán! "
Nàng kiểu 10p như là 10 ngàn năm vậy......
Hắn dẫn nàng vào phòng làm việc của hắn với lại cũng trưa rồi, ai có phòng người ấy về.
Trên bàn tiếp khách là đồ ăn do người làm cbị, hắn để nàng ở đấy còn hắn đang ngồi làm việc. Hai ngừơi vẫn ở chung một phòng nhưng ai có việc ngưòi ấy làm.
Hắn nói bận nên ko cùng nàng dùng bữa, nàng cũng chả múôn ăn nên cứ kệ, nàng đi đi lại lại trong phòng làm việc. Thấy vậy hắn hỏi
" Em ko ăn ? "
" Em ko múôn ăn "
Nàng trả lời tỉnh bơ, vớii lại mắt nàng đang dính vào Cuốn sách trên kệ. Hắn thở dài
" Ko múôn cũng phaỉ ăn, anh đang bận lắm "
Hơ, nghe như là nàng đang cần hắn dỗ dành vậy. Đột nhiên một cái đầu ngó vào, nàng liền quay đầu lại là Mặc Nhiên. Cậu ta đang vẫy tay gọi nàng, nàng cũng liền chạy ra.
Vài phút sau nàng quay lại đóng cửa phòng như thuờng , khuân mặt hứng khởi, tay cầm cốc trà chanh do Mặc Nhiên mới mua tặng, nàng vui vẻ tiến tới gần hắn
" Anh cứ làm việc đi, em tới công ty "
Nói rồi còn hôn " chụt " một cái vào mặt hắn, vừa quay đầu đi cái, Hoa Triệt liền kéo tay nàng lại, giựt cốc trà chanh trên tay nàng, vác nàng lên giuờng , tức giận nói
" Em có vẻ rất thân với Mặc Nhiên? "
" Cũng thuờng thui, mà sao vậy? Anh đứng dậy đi em còn tới công ty. "
Nghe vậy hắn còn càng tức hơn, hắn thô bạo hôn nàng, cắn bờ môi hồng hào có chút rỉ máu. Rồi truờng xuống cổ , tạo dậu Hickey rồi cắn cổ nàng đến mức chảy máu.
Nàng ko hiểu sao hắn lại có hành động này? Hắn cắn xong còn **** *** vết thương ở cổ do hắn tạo ra.
" Anh sao vậy? "
" Hôm nay em ở đây cùng anh cả ngày ko đc phép đi đâu cả! "
" Ơ.... em còn đến công ty làm việc nữa mà."
Hắn càng sa sầm quát lớn
" Công ty, công ty, suất ngày công ty! Em có quan tâm tới anh ko hả?!! Em có tin anh cho đánh sập tập đoàn của em ko? "
Nàng khựng lại một chút, trong suất tuần qua nàng ở cùng hắn suất rồi, ko thể bỏ bê công ty như vậy đc. Với lại hắn nói đánh sập công ty nàng, nghe thì dễ nhưng thực hiện mới khó. Với lại hắn dám đe dọa, quát nàng kiểu này, tâm tình nàng lập tức đi xuống.
Ko biết từ lúc nào khuân mặt mới lúc nãy còn đang hứng khởi mà giờ trở nên cực lạnh. Biểu cảm này giống hệt lần nàng gặp hắn lần đầu trên công ty của hắn.
Hắn nhìn mà khẽ rùng mình một chút.
Khuân mặt điềm đạm, bình tĩnh này một lần nữa đã trở lại rồi. Giọng nói vẫn vậy, nhưng ánh mắt có tia thách thức, tức giận
" Anh cứ thử xem "
Nói rồi nàng một chân đá thẳng vào hạ bộ của Hoa Triệt, nhìn cốc trà chanh mà bị hắn giựt lại, giờ đây cũng chả còn hứng mà uống.
Nàng trực tiếp quay mặt rời đi, nàng đang rất tức giận! Cực kỳ tức giận rời khỏi đại bản doanh Nam Cung gia.
Tứ Bạch đi ngang qua ko dám nhiều lời vì khuân mặt có thể bóp chết hắn bất cứ lúc nào
" Thiếu phu nhân múôn về ạ? "
" Ừm"
" Để tôi dẫn đường "
" Ừ "
Tới cổng
" Thiếu phu nhân có cần tôi chở cô về ko? "
" Ko cần "
Nói rồi nàng trực tiếp đi bộ rời đi. Nàng đến công ty, đang rất chi là bực bội nên trút hết vào công việc, Ôn Phạm.
Ôn Phảm kiểu : Tôi có tội tình gì?
Nàng làm một mạch chơ tới tối tận hơn 8h nàng mới dừng. Tâm trạng có chút khó chịu, hiện tại nàng ko múôn gặp Hoa Triệt. Nàng múôn tới một nơi, một căn cứ riêng biệt của nàng.
Nàng biết Hoa Triệt đang đứng dưới công ty đợi nàng, nhưng nàng ko gặp đi cửa sau, lên núi Độc Vọng cũng ko quá xa. Trên đỉnh núi thật sự là tiên cảnh, nàng đi lên đỉnh bằng cách đi cầu thang bộ.
Trên Đấy có những cây hoa đào cổ thụ, rất đẹp. Với lại đêm nay có gió nên những cánh hoa bị gió làm rung rinh, tuyệt đẹp.
Ko gian thực yên tĩnh, có thể ngồi lên cành cây nhìn từ trên xuống, nhìn trọn cảnh thành phố ánh đèn nhấp nháy, nhộn nhịp.
Có gió, có Huơng hoa thoang thoảng.
Đây chính là căn cứ bí mật của nàng. Những lúc tâm trạng ko tốt là nàng lại tới nơi này để an tĩnh, điều hòa cảm xúc của bản thân.
Còn Hắn đứng đợi nàng duới công ty thấy ánh đèn duy nhất đã tắt, hắn nghĩ mk đã đợi đc nàng rồi. Hắn thực quá nóng nảy, hắn có lỗi với nàng....
Nhưng đợi hoài, đợi mãi ko thấy nàng. Hắn lo lắng chạy vào, ko gian yên tĩnh đến đáng sợ, ko có một ánh đèn, hắn vừa chạy lên tầng vừa quan sát xung quanh, vừa hét lên gọi tên nàng
Nhưng trả lời hắn lại là những tiếng vang của hắn vọng lại , hắn tìm ko thấy nàng hắn vào xe, ra lệnh cho Tiểu Bạch xâm nhập vào hệ thống cam của Diệp Y.
Tiểu Bạch mất rất lâu mới có thể phá được bảo mật cam của cty nàng. Bảo mật này chính là do nàng đặt. Chỉ có cao thủ mới phá đc. Đúng là ko hổ danh Tiểu Bạch, đứng đầu trong lĩnh vực công nghệ thông tin.
" Lão đại, thiếu phu nhân..... cô ấy đi cửa sau.. "
Bịch
Hắn đập tay vào vô lăng , kiềm chế nói
" Cô ấy đi đâu? "
Tiểu Bạch phán đoán một hồi, cam an ninh của công ty nàng có thể quay đc hơi xa và dựa vào huớng đi của nàng chỉ có một nơi
" Núi Độc Vọng "
Nghe vậy hắn tức tốc nổ máy phóng rất nhanh tới chân núi. Giờ đây nàng đang ngồi trên cành cây đào, nói đúng hơn là đang nằm ngủ. Hắn xuống xe vội vã lao lên đỉnh núi.
" Hộc hộc "
Tiếng thở mạnh của hắn sau khi một mạch lao lên núi. Hắn nguớc đầu lên, kinh ngạc thấy có 5 cây hoa anh đào rất to.
Hắn buớc vào, cái cây ngoài cùng nhất gần vách núi nhất, trên cành cây ấy có nguời đang nằm ngủ.
Đây là nơi rất quen thuộc của nàng, nên có nguời lạ nàng liền nhận ra, cô mở mắt, 4 mắt nhìn nhau, nàng ngồi dậy, vẫn ngồi trên cành cây đầu tựa vào thân cây.
Hai chân buông thõng, dụi dụi mắt.
Là nàng! Hoa anh đào bay phấp phới, tóc của nàng cũng bị gió thổi rung rinh trc gió. Khuân mặt xin đẹp tuyệt sắc của nàng bỗng chốc khiến hắn mê mẩn.
Nàng nhìn kỹ, a! Là Hoa Triệt chồng mình. Bỗng chốc nàng quên đi chuyện lúc trưa cười tuổi với hắn, giang rộng hai tay rồi truợt xuống.
Hắn nhanh chóng chạy ra đỡ lấy nàng.
A! Nhớ rồi, tên chết tiệt này lúc trưa hắn quát nàng, đe dọa, độc đoán!
Nàng hiện tại ko múôn gặp hắn, lìên đẩn hắn ra múôn thoát khỏi thân hắn. Nhưng hắn ôm nàng thật chặt, đẩn ko ra.
Hắn để nàng nằm lên những cánh hoa anh đào bị rô xuống đất , hắn đè lên thân nàng thấp giọng nói
" Anh xin lỗi, anh sai rồi . Anh ko tôn trọng cảm xúc của em. Anh ích kỷ. Anh sai rồi..."
Nàng ko trả lời, hắn nói tiếp
" Em đừng như vậy mà, vợ ơi ~~ Anh biết sai thật mà! Tha thứ cho anh nhé? Nhé? "
Vừa nói vừa nựng vào mặt nàng làm nũng
" Đi mà vợ ơi ~ Anh sai thật rồi "
Mãi ko thấy nàng trà lời, hắn sốt ruật hôn nàng, xin lỗi nàng. Đến nỗi hắn còn khóc, rồi nựng vào mặt nàng kiên trì nói " anh xin lỗi. "
Nàng ko quá giận hắn, chỉ là tâm trạng ko vui. Cô thở dài, vòng tay xoa đầu hắn.
" Em ko giận. Chỉ là ko vui "
Nghe vậy hắn liền hạ tay chọc nách nàng, hắn cuời vui vẻ, pha thêm khuân mặt cực phẩm thật khiến người ta động lòng. Nàng bị hắn chọc , nụ cuời trên môi nở ra
" Hhahahaha, đủ rồi.... đủ rồi mà hahaha"
Lỡ tay hắn chạm vào ngực nàng, hắn liền khựng lại, nàng cảm giác ko ổn, liền nói
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!