Tình trạng này vẫn kéo dài suất 1 tuần, nàng ko tới công ty, ko ăn gì cả, chỉ uống bia, uống rưọu nhốt mình ở trong phòng. Tự mình nhìn ảnh của chồng rồi cũng tự mình cuời.
Thật là cô quạnh, lẻ loi.
Cũng như mọi khi nàng vẫn nhắn tin cho hắn
" Một buổi sáng vui vẻ, chồng yêu! "
Lúc sau : " Em lại nhớ anh"
Có thể nói đây là lúc tâm trạng tồi tệ nhất, nàng bị mắc kẹt trong đau đớn, sự thê luơng, xót xa khó nói nên lời.
.........
Mặc Nhiên, Ôn Phạm ko cần điều tra cũng biết tình trạng của nàng. Ôn Phạm gọi cho Tiêu An, mong múôn nàng tới giúp Manh Y cải thiện tình trạng.
Bọn họ phá cửa xông vào, mùi ruợu bia nồng nặc xông vào mũi, Manh Y trc mắt quầng mắt đen, hốc hác, gầy gò hẳn.
Xung quang là quần áo của Hoa Triệt và đống vỏ ruợu bia lung tung. Ôn Phạm và Mặc Nhiên đứng ngoài canh cửa cho hai người .
Tiêu An xót xa buớc vào, ko nói ko gì ôm lấy Manh Y ngừơi sống như chết kia vào lòng.
" Nào ~ Bạn tôi mạnh mẽ, nghị lực lắm ý. Cậu có thể vuợt qua mà. Cậu là Diệp Manh Y , là bạn thân độc nhất vô nhị của tôi. Ngoan ~ nghe lời nhé? Đừng bùôn nữa, cùng mình tiến tới tuơng lai, nhé? "
Trả lời lại Tiêu An là sự im lặng , im lặng đậm nét sự cô quạnh, đáng sợ.
" One Piece vừa ra tập mới đấy , cậu biết không Luffy ngầu cực, hợp lực với các đồng đội nã Kaido lên bờ xuống ruộng. Với lại tiểu thuyết mà cậu hay xem ý ra nhiều chuơng mới lăm, cúôn cực! "
Vẫn là sự im lặng
" Tiểu Y ơi, cố gắng lên nào. Chẳng lẽ cậu định bỏ mặc sản nghiệp của cả đời cậu và chồng cậu ư? Tao nhớ lúc trc mày cố gắng vì cái tập đoàn Diệp Y lắm mà, sao bây giờ lại bỏ cuộc vậy? Mày nói với tao là dù có chuyện gì mày nhất định sẽ vuợt qua đc cơ mà. Kể cả ko vuợt qua đc thì mày bắt phải vuợt qua. Mày từng cổ vũ tao như vậy mà. Manh Y ơi, nếu để chồng mày nhìn thấy bộ dáng này của mày, cậu ta sẽ như thế nào? Cậu ta ko chết, mà cậu ta sống ở trong tim mày. Nên mày hãy cố gắng lên vuợt qua nhé? "
" Đừng như vậy nữa, cố gắng sống đi nhé. Có như vậy Hoa Triệt sẽ luôn sống trong tim mày, ko bao giờ chết "
Vẫn là im lặng, Tiêu An nghĩ đã thất bại rồi, nhưng cô dặn trong lòng là dù có thất bại nhưng vẫn phải cổ vũ cho nàng. Bỗng nhiên nàng lên tiếng
" Tao múôn đi tắm. Tao đói "
Nghe vậy Tiêu An vui tới cực độ, vậy có nghĩa là nàng đã sống trở lại rồi!!!! Tiêu An vui tới mức bật khóc
" Áaa, chết tiệt ! Đc đi tắm đi, để tao đích thân nấu cho mày! Suờn sào chua ngọt, thịt kho, thịt sốt vang, canh bí , đều là món mày thik, tao sẽ tự tay xuống bếp! Tao yêu mày! "
Nói rồi Tiêu An kích động hôn chụt một cái vào mặt nàng, sau đó lấy giúp nàng bộ quần áo, rồi đỡ nàng vào phòng tắm.
Ôn Phạm và Mặc Nhiên ở ngoài cũng nghe thấy cuộc trò chuyện, kích động đợi Tiêu An ra ngoài. Cả ba ngừơi hợp lực đi nấu ăn cho nàng.
Trong phòng tắm, nhìn bản thân trc gương thật hốc hác.
Và ở một bên nào đó, sau những ngày tháng bất tỉnh hắn đã tỉnh. Mở mắt ra là một cô gái nhìn rất quen mắt đang chớp chớp nhìn hắn.
" Hahha, con rể tỉnh rồi !! "
Cô gái đó kích động nhảy cẫng lên, Hoa Triệt khó hiểu cố gắng ngồi dậy dựa vào thành giừơng, giọng khàn khàn
" Cô là ai? "
" Trc hết uống ngụm nuớc này đi cho đỡ khát "
Hoa Triệt cảnh giác nhìn cô gái trc mặt, nhưng rồi vẫn nhận cốc nuớc đó, vì hắn thật sự rất khát, rất khát!
" Xin tự giới thiệu ta là mẹ vợ của ngừơi - Hoàng Thu Hà. "
" Mẹ vợ ? "
" Đúng vậy, nói cách khác ta chính là linh hồn sống trong cái vòng phật do con gái bé bỏng của ta tặng cho cậu. Chỉ những lúc nguy hiểm, cận kề cái chết ta mới xuất hiện ứng cứu. Đáng lẽ cái này thuộc về con gái ta nhưng nó lại trao cho cậu. Mà trog lúc cậu bất tỉnh luôn gọi tên con gái tôi, chắc cậu là ngừơi thuơng của con bé nhỉ? "
Giờ đây chuyện quái quỷ gì cũng có thể diễn ra. Nghe cô gái tự xưng là mẹ nàng, lúc này hắn cũng sợt nhớ ra ngừơi phụ nữ này hắn từng nhìn mặt thông qua hình ảnh bàn thờ. Hắn thực có chút kinh ngạc, hắn nhớ lúc đó có một ánh sáng cứu hắn ra khỏi Cuộc nổ.
Nhưng bản thân hắn trọng thuơng với lại cũng bị ảnh huởng của vụ nổ nên bất tỉnh từ lúc đó tới bây giờ.
" Ừm, tôi là chồng của Diệp Manh Y "
" Aa! Vậy là tôi đoán đúng rồi, con rể của tôi thật đẹp a! Ko biết mắt có mù ko mà lại nhìn trúng con gái nhà tôi "
Hoa Triệt khẽ nhếch mép cuời
" Em ấy cái gì cũng tốt! "
" Vậy sao? "
" Tất nhiên , với lại bây giờ tôi múôn quay về "
Hoàng Thu Hà khẽ cười nói
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!