Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

CÔ VỢ NGỌT NGÀO: LÃO CÔNG, ÔM MỘT CÁI

Người đàn ông ưu tú, xuất chúng như thế bây giờ lại là chồng của cô rồi?

Tuy cô không hiểu rõ tại sao anh lại chấp nhận kết hôn với một người phụ nữ đã từng kết hôn như cô nhưng cô cũng không muốn tự coi nhẹ bản thân mình, suy nghĩ lung tung. Bất kể là vì lí do gì thì anh đều cho cô hy vọng và sự ấm áp vào những lúc cô cần một chỗ dựa và sự giúp đỡ nhất.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của cô, nên người đàn ông đang nghe điện thoại quay đầu nhìn về phía cô.

Sau khi nói vài câu kết thúc với người ở đầu bên kia điện thoại, anh bước những bước lớn về phía cô.

“Anh có chuyện muốn nói với em…”

“Em có chuyện muốn nói với anh…”

Giọng nói của hai người vang lên cùng một lúc. Hai người nhìn nhau, khóe miệng đều dần nở ra ý cười.

Đôi mắt đen bóng của Mặc Trì Úy liếc nhìn cô: “Bà Mặc nói trước đi.”

Đường Tâm Nhan không chờ được cùng anh chia sẻ niềm vui này: “Đạo diễn Hầu muốn em quay trở về đóng phim, tuy rằng chỉ là vai nữ phụ nhưng em rất thích vai diễn này. Cũng không biết vì sao đạo diễn Hầu lại thay đổi chủ ý gọi em về đoàn phim, nhưng em thấy rất vui…”

Hôm nay cô không hề trang điểm, trắng trẻo duyên dáng nhẹ nhàng, trời sinh đoan trang, khi cười lên hàng lông mày cong cong, dồi dào sức cảm hóa giống như hoa cỏ mùa xuân đang nở rộ, khiến cho tâm trạng của người khác cũng trở nên vui vẻ theo cô.

“Chúc mừng bà Mặc của anh.”

Đường Tâm Nhan nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt, dường như nhớ đến điều gì, đột nhiên trợn to hai mắt: “Mặc Trì Úy, anh là nhà đầu tư, có phải anh nói với đạo diễn Hầu gì đó để ông ấy gọi em quay trở về đoàn phim đúng không?”

Mặc Trì Úy cong môi, cười nhàn nhạt: “Là do em có thực lực đó.”

Anh thực sự không hề nhắc đến chuyện muốn Đường Tâm Nhan quay trở về đoàn phim, chỉ là đề ra đề xuất thu hồi vốn đầu tư. Có điều bây giờ nhìn cô vợ nhỏ của anh vui vẻ như vậy, anh vẫn nên tiếp tục tái đầu tư trở lại.

Ánh mắt cô sáng ngời nhìn anh: “Đúng rồi, vừa nãy anh muốn nói gì với em vậy?”

“Anh phải đi công tác năm ngày, sau năm ngày anh sẽ đón em về nhà của chúng ta.” Sở dĩ tối qua anh chưa đưa cô về nhà chính là vì lo lắng cô sẽ nhìn thấy vết thương trên lưng của anh.

Hàng lông mi cong dài của Đường Tâm Nhan hơi rủ xuống, che giấu sự mất mát nhàn nhạt trong ánh mắt. Mấy ngày gần đây, hai người bọn họ đều không có thời gian ở bên nhau. Khó khăn lắm ca phẫu thuật của mẹ cô mới thành công, công việc của cô cũng ổn định dần, thế mà anh lại phải đi công tác. Cô còn muốn tối nay về nhà sẽ nấu cho anh cả một bàn đồ ăn ngon để cảm ơn anh nữa mà.

Có điều thời gian còn rất dài, hai người lại vẫn còn trẻ, thứ bọn họ có là cơ hội ở bên nhau mà.

Nhìn người phụ nữ nhỏ bé của anh lúc thì mím môi, lúc thì chau mày, lúc sau lại khẽ cười, dường như nghĩ thông suốt điều gì đó, Mặc Trì Úy liền vươn tay ra ôm cô vào lòng. Cằm dưới với đường nét hoàn mỹ tựa lên đỉnh đầu của cô: “Mấy ngày nay nếu như có việc thì gọi điện thoại cho chồng, không cho phép một mình gánh chịu, nghe rõ chưa?”

Giọng nói trầm thấp, êm ái, dịu dàng mê người, trái tim của Đường Tâm Nhan giống như có chú nai nhỏ đang nhảy loạn lên, cái đầu nhỏ dựa vào lồng ngực của anh, ngoan ngoãn gật đầu: “Em biết rồi, anh cũng đừng liều mạng làm việc, nhất định phải nghỉ ngơi cẩn thận.”

Ngày thứ hai Mặc Trì Úy đi công tác, Đường Tâm Như đã trở về đoàn phim “Mỹ nhân truyền kỳ”. Đối với sự trở lại của cô, trên mạng đã có vài bình luận trái chiều, trong đoàn phim ngoại trừ vợ của đạo diễn Hầu và Giang Na Nhi ra thì những người khác đều hoan nghênh cô trở về.

Trong phòng trang điểm.

Giang Na Nhi một chút nữa sẽ cùng Đường Tâm Nhan diễn chung đã trang điểm xong, sau khi cô ta bảo người trang điểm ra ngoài thì gửi đi một tin nhắn. Không lâu sao, Diệp Nhiễm đi vào.

Giang Na Nhi ngồi trên ghế tựa, hai tay khoanh lại trước ngực, nhìn Diệp Nhiễm với vẻ mặt khinh thường: “Có chuyện này tôi cần sự giúp đỡ của cô.”

Diệp Nhiễm nhíu mày: “Cô Giang, hình như tôi và cô không hề thân thiết!”

“Ha.” Giang Na Nhi phát ra một nụ cười giễu cợt: “Đúng là cô và tôi không thân thiết nhưng tôi biết bí mật của cô, nếu như cô không giúp tôi, tôi sẽ tung bí mật của cô ra ngoài.”
Nhấn Mở Bình Luận