Lúc này An Mạc Hạ bị Lý An Kiệt ôm trong lòng càng lúc càng yếu, cả người nóng ran đến mức muốn bốc cháy, lý trí nói với cô nên tránh xa người đàn ông đang ôm mình, nhưng cơ thể lại vô thức dựa sát vào anh ta tìm kiếm nơi mát mẻ.
Nhìn người phụ nữ như con mèo nhỏ cào loạn trong lòng mình, đôi lông mi vừa dài vừa rậm khẽ run rẩy, đôi má ửng hồng quyến rũ dưới tác dụng của thuốc, nó như đốt thêm lửa vào cơ thể vốn đã kích động của anh ta, khiến anh ta nóng lòng muốn đưa An Mạc Hạ vào trong xe.
Nhưng ngay khoảnh khắc anh ta sắp chạm vào nắm cửa, một giọng nói lạnh lùng u ám đột nhiên vang lên bên tai.
"Cậu Kiệt, nếu tôi không nhìn nhầm, thì hình như người anh đang ôm trong tay là vợ tôi thì phải?"
Nghe thế, cơ thể Lý An Kiệt bỗng chốc cứng đờ, hơi khó tin nhìn về phía giọng nói.
Sao Chu Dịch Phong lại ở đây?!
Rõ ràng vừa nãy anh đã cho cấp dưới nghe ngóng được Chu Dịch Phong đã đi Mễ chơi hai ngày trước, tạm thời sẽ không về nước, chẳng lẽ anh về trước kế hoạch?
Nhưng cho dù có trở về thì sao lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ là vì…
Lý An Kiệt nghi ngờ liếc nhìn người phụ nữ trong lòng, chẳng lẽ Chu Dịch Phong nghiêm túc thích người phụ nữ này?
Nhưng mối nghi ngờ chỉ xuất hiện trong giây lát, Lý An Kiệt đã ngay lập tức bình tĩnh lại, nhìn thấy thì sao, đừng nói anh chưa làm gì An Mạc Hạ, cho dù có làm rồi thì Chu Dịch Phong cũng làm gì được anh ta?
Mặc dù vị thế nhà họ Chu ở thành phố An Lâm rất cao, nhưng Chu Dịch Phong chẳng có chút địa vị gì trong nhà họ Chu. Ai chẳng biết anh là một cậu chủ vô dụng, suốt ngày chỉ biết chơi hoa bắt bướm, bố anh là Chu Tấn Phong cũng cực kì không thích cậu con trai thứ hai này, chỉ cho anh một chức vị bù nhìn trong tập đoàn Chu Thị, còn người kế vị thực sự là anh rể của anh ta - Chu Dịch Thần.
Lý An Kiệt giả vờ ngạc nhiên nói: "Đây chẳng phải là cậu hai nhà họ Chu sao, đến đúng lúc quá, vợ của anh uống say tôi đang định đưa cô ấy về nhà đây".
Mặc dù Lý An Kiệt không để Chu Dịch Phong vào mắt, nhưng bị người ta bắt tại trận, anh ta không thể tỏ ra quá lộ liễu được, dù sao cũng phải nể mặt nhà họ Chu, vả lại Xa Ngọc Lệ trước đó cũng đã nhắc nhở anh ta không được làm lớn chuyện.
Vừa nói, tay của anh ta vừa không biết vô tình hay cố ý xoa nắn tay của An Mạc Hạ, trong mắt hiện rõ vẻ không cam lòng.
Chu Dịch Phong nhìn bàn tay không ngoan ngoãn của Lý An Kiệt, trong mắt toát ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ.
Không biết tại sao, Lý An Kiệt hôm nay cảm thấy Chu Dịch Phong có gì đó khang khác, bình thường thấy anh đều đang trong dáng vẻ bỡn cợt đời, nhưng hôm nay lại mang đến cho anh ta một cảm giác đè nén khó thở.
Trong lúc Lý An Kiệt đang ngạc nhiên, anh ta chợt cảm thấy cánh tay trống không, trong nháy mắt An Mạc Hạ đã được Chu Dịch Phong ôm trong lòng.
An Mạc Hạ lúc này đã hoàn toàn rơi vào trạng thái mơ màng do thuốc, không hề biết chuyện gì xảy ra, chỉ muốn cọ sát vào cơ thể mát lạnh.
Vẻ mặt Chu Dịch Phong hơi tối sầm lại, không ngờ tên Lý An Kiệt này lại dám bỏ thuốc An Mạc Hạ!
Nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh nói: "Thế thì cảm ơn cậu chủ Kiệt nhé, vợ tôi đã có tôi đưa về rồi, không cần nhọc công anh nữa".
Giọng nói của Chu Dịch Phong đã kéo Lý An Kiệt hoàn hồn lại, nhìn dáng vẻ cùng nụ cười cà lơ phất phơ giống như thường ngày, nào có khí thế ngất trời nào chứ, chắc chắn lúc nãy anh ta nhìn nhầm rồi.
Lý An Kiệt khó chịu khịt mũi, sau đó nói với giọng khiêu khích: "Ồ, được thôi, nếu chính chủ đã đến rồi thì trả vật về với chủ thôi, nhưng mà cũng phải nói cậu chủ Phong có phúc thật đấy, cảm giác sờ vợ của anh thích lắm", tên đàn ông vừa nói vừa nở nụ cười tục tĩu.
Chu Dịch Phong ôm chặt cánh tay của An Mạc Hạ, đôi mắt đen sâu thẳm hiện lên tia lạnh lẽo, nhưng ngay lập tức trở lại dáng vẻ thờ ơ: "Thế sao? Nhưng cô ấy là vợ tôi, chỉ tôi mới được hưởng thụ, tôi khuyên cậu chủ Kiệt một câu, có một số người anh không nên có mơ tưởng viển vông!"
Nói rồi, không thèm nhìn Lý An Kiệt, quay người bước nhanh về phía xe mình.
Lý An Kiệt đứng phía sau tức tối chửi rủa: "Gì chứ! Chu Dịch Phong, mày cứ chờ đấy xem tao có dám hay không!", sau đó, vừa lẩm bẩm chửi vừa lên chiếc Maserati của mình dẫm mạnh chân ga chạy vút đi.
Còn Chu Dịch Phong sau khi lên xe, liền lập tức gọi điện thoại.
"Alo, lúc trước anh nói với tôi Lý An Kiệt hợp tác với người khác mở công ty đúng không? Nghe rõ đây, mặc kệ anh dùng cách gì, tôi muốn cái công ty đó phải biến mất trong một tháng!"
Người đàn ông tức giận nói một mạch rồi cúp máy, khuôn mặt u ám đến lúc này mới hòa hoãn trở lại.
Anh liếc nhìn người phụ nữ đang ngồi ở ghế phụ, đôi lông mày nhíu chặt lại. An Mạc Hạ lúc này đang cắn chặt đôi môi đỏ mọng, trông vô cùng đau đớn, cái tay không ngoan đang cố gắng lôi kéo quần áo của mình, có vẻ như rất nóng, đường cong kiêu hãnh cũng thấp thoáng theo từng chuyển động của cô.
Ánh mắt Chu Dịch Phong không kìm được nhìn vào làn da căng mịn của cô, nuốt nước miếng.
Người phụ nữ chết tiệt này, nếu hôm nay anh không đến thì hậu quả không dám tưởng tượng. Biết thế đã không tìm stylist gì gì đó cho cô, trở nên xinh đẹp cũng chưa chắc đã là chuyện tốt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!