Cô gái kia nói rõ tình hình cho An Mạc Hạ, sắp tới tập đoàn Chu Thị sẽ tiếp đón một khách hàng lớn đến từ nước Mễ, nhưng vị khách này rất thích phô trương, có yêu cầu rất khắt khe với nhân viên tiếp đón của tập đoàn Chu Thị. Đúng lúc một số nhân viên giỏi của phòng quan hệ công chúng tập đoàn Chu Thị được phái ra nước người công tác nên không đủ nhân viên, tạm thời cũng không điều động được người ở vị trí khác, cho nên lần này mới phá lệ đến hội chợ tuyển dụng để tuyển nhân viên thời vụ.
Lẽ ra phòng nhân sự bọn họ cũng có đủ thời gian để tuyển dụng, hoàn toàn có thể tuyển người theo tiêu chuẩn khắt khe trước đây của tập đoàn Chu Thị. Nhưng đột nhiên nhận được thông tin ngày kia vị khách hàng lớn đó sẽ đến thành phố An Lâm.
Cho nên cô gái này mới hạ thấp yêu cầu, gọi An Mạc Hạ lại.
“Cô An, chúng tôi tuyển nhân viên tiếp đón cho phòng quan hệ công chúng, nhưng chỉ có thể coi như nhân viên thời vụ, không được tính là nhân viên chính thức của công ty chúng tôi, nhưng nếu cô có biểu hiện xuất sắc trong thời gian làm việc, cũng có thể được đặc cách trở thành nhân viên chính thức”, cô gái ngẩng đầu nhìn An Mạc Hạ, dường như muốn xem thái độ trên vẻ mặt của cô: “Không biết ý cô thế nào?”
Thực ra lúc cô gái kia gọi cô lại, trái tim An Mạc Hạ đã bắt đầu vui mừng nhảy nhót, nhưng ngoài mặt vẫn cố hết sức tỏ ra bình tĩnh: “Công việc này khác xa với công việc mà tôi định ứng tuyển, hơn nữa còn là nhân viên thời vụ”, An Mạc Hạ giả bộ do dự nói.
“Đúng thế, mặc dù là nhân viên thời vụ nhưng có thể vào tập đoàn Chu Thị cũng là điều mà rất nhiều người nghĩ cũng không dám nghĩ”, người phụ nữ thấy An Mạc Hạ không đồng ý ngay liền lập tức thuyết phục, cái danh của công ty lớn vẫn rất hấp dẫn: “Hay là thế này đi, cô An, cô cứ suy nghĩ thêm, có kết quả thì trước tối nay gọi điện cho tôi, đây là danh thiếp của tôi, Tống Nhã Ni, nhân viên phòng nhân sự”.
An Mạc Hạ nhận lấy danh thiếp của cô gái bằng hai tay, gật đầu.
“Tôi muốn hỏi, nếu tôi đồng ý, thì lúc nào được đi làm?”
Tống Nhã Ni nói thẳng: “Ngay bây giờ có thể đến công ty cùng chúng tôi luôn, nhưng vẫn phải thông qua vòng phỏng vấn của trưởng phòng quan hệ công chúng, nếu không có vấn đề gì cô có thể đi làm ngay”.
“Ồ”, thì ra vẫn phải qua một vòng phỏng vấn nữa, An Mạc Hạ không nhịn được làu bàu một câu trong lòng, tập đoàn Chu Thị đã gấp như vậy mà vẫn còn khắt khe, cô còn tưởng được trực tiếp đi làm chứ.
Cô nhìn danh thiếp của Tống Nhã Ni, suy nghĩ một lúc, vậy thì cũng không cần cố ý làm lỡ thời gian nữa, đến luôn tập đoàn Chu Thị phỏng vấn cho rồi, nếu không thể vượt qua cô còn phải tiếp tục tìm việc.
Vậy là An Mạc Hạ ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Tống Nhã Ni trước mặt, nói: “Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi cô Tống, tôi đồng ý ứng tuyển vị trí cô vừa nói”.
Sau đó đúng như lời Tống Nhã Ni nói, đoàn bốn người bọn họ trực tiếp ngồi xe về tập đoàn Chu Thị.
An Mạc Hạ nhìn tòa nhà cao tầng hiện đại hùng vĩ trước mắt, trong lòng cũng phải dâng lên mấy phần cảm thán, còn nhớ khi lần trước đến, còn bị bảo vệ nghi ngờ đuổi ra khỏi cửa, không ngờ hôm nay lại có thể hiên ngang đi vào tập đoàn Chu Thị cùng với nhân viên phòng nhân sự, thậm chí sau này cô còn có thể trở thành một phần của tập đoàn Chu Thị.
Nghĩ đến đây, tự nhiên An Mạc Hạ cong khóe miệng, ưỡn ngực thẳng lưng hẳn lên.
“Cô An, mời đi bên này”, Tống Nhã Ni dẫn An Mạc Hạ lên tầng mười, đi đến một phòng toàn bộ là cửa kính mờ, gõ nhẹ cửa hai cái.
Sau đó, từ trong phòng truyền ra giọng du dương êm tai của một người phụ nữ: “Vào đi”.
Tống Nhã Ni đẩy mở cửa, nhìn An Mạc Hạ phía sau một cái, ra ý bảo cô đi vào theo.
Tuy văn phòng này không lớn lắm, nhưng bài trí vô cùng đơn giản thời thượng, giống như người phụ nữ ngồi sau bàn làm việc, vô cùng thu hút ánh nhìn.
Lúc này người phụ nữ dựa vào ghế, tuy mặc một bộ váy màu đen chuyên nghiệp, nhưng cũng khó mà che được thân hình tuyệt đẹp của cô ấy, hai chân vắt lên nhau, đầu gối hơi hướng sang một bên, đôi chân thon dài trắng nõn, đôi giày cao gót buộc dây thịnh hành càng làm nổi bật đôi chân như ngọc của cô ấy, vô cùng mê hoặc, lúc này cô ấy hơi ngẩng đầu nhìn An Mạc Hạ đi vào.
“Trưởng phòng Lục, đây chính là An Mạc Hạ, hôm nay đến phỏng vấn”, Tống Nhã Ni chỉ vào An Mạc Hạ, giới thiệu.
Người phụ nữ được gọi là trưởng phòng Lục gật đầu, Tống Nhã Ni liền lui ra khỏi phòng.
Trong phòng bây giờ chỉ còn lại hai người An Mạc Hạ và người phụ nữ đó.
“Mời ngồi”, người phụ nữ mỉm cười, ra ý bảo An Mạc Hạ ngồi xuống, cử chỉ rất nho nhã.
Lần đầu gặp An Mạc Hạ đã chìm trong vẻ đẹp của người phụ nữ đó, một lúc sau mới hoàn hồn lại, ngồi xuống chiếc ghế đối diện cô ấy.
“Tôi tự giới thiệu trước, tôi là Lục Hiểu Như, trưởng phòng quan hệ công chúng tập đoàn Chu Thị”, Lục Hiểu Như cười nói: “Vừa nãy phòng nhân sự đã gửi CV của cô cho tôi xem qua rồi, tôi cũng không ngại nói thẳng với cô, điều kiện cơ bản của cô chưa đạt đến yêu cầu của tập đoàn Chu Thị chúng tôi đối với thành viên phòng quan hệ công chúng”.
Nghe thấy Lục Hiểu Như nói vậy, An Mạc Hạ không nhịn được khẽ mở miệng, người phụ nữ này nói chuyện có cần thẳng thắn thế không.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!