Khách sạn được sắp xếp là khách sạn năm sao cao cấp nhất thành phố An Lâm – khách sạn quốc tế Đế Giang.
An Mạc Hạ xuống xe, chân mày lập tức nhíu chặt lại. khách sạn Đế Giang để lại trong cô ấn tượng vô cùng xấu, dù phục vụ và chất lượng số một, nhưng Lý An Kiệt đã làm nhục cô ở vườn hoa phía sau khách sạn này. Chuyện đêm hôm đó, hôn một người đàn ông mà mình ghét, đến giờ nhớ lại, An Mạc Hạ vẫn thấy run người.
Cảm giác bất an lại dâng lên, An Mạc Hạ luôn cảm thấy khách sạn này không hợp mệnh với mình, tới đây cô sẽ có chuyện.
“Cô An Mạc Hạ không đi sao?”, Claire nhìn ra An Mạc Hạ hơi hốt hoảng liền lên tiếng dò hỏi.
Lúc này An Mạc Hạ mới hoàn hồn lại, cô vội vàng mỉm cười đón Claire và đồng nghiệp của anh ta tiến vào khách sạn, mình đi theo sau.
Đại sảnh khách sạn vẫn nguy nga lộng lẫy như lần đầu tiên cô tới. Ở chính giữa đặt một đài phun nước cỡ lớn, nước phun ra từ chính giữa đài, từ trong miệng con thú trông vô cùng khí thế, những giọt sương nhỏ bắn lên xung quanh.
Sàn nhà lát đá cẩm thạch nhạt màu, dùng hoa văn hình cong màu đen để tô điểm. Trên trần nhà treo một chùm đèn pha lê màu vàng vô cùng hoa lệ. Ngoài ra, ở quầy lễ tân còn gắn một bức tường thủy tinh hình thù đặc biệt, vừa cao quý phóng khoáng lại vừa có cảm giác hiện đại, khiến người ta không khỏi khen ngợi.
An Mạc Hạ làm thủ tục cho Claire và những người đi cùng ở quầy lễ tân xong, được nhân viên khách sạn hướng dẫn, mọi người cùng lên tầng hai mươi của khách sạn quốc tế Đế Giang. Tầng này là khu phòng cao cấp nhất của khách sạn, phòng nào cũng là phòng tổng thống cao cấp.
An Mạc Hạ cũng may mắn được hưởng ké từ đám người Claire, cũng ở tầng này. Đây là lần đầu tiên trong đời cô được tiến vào phòng tổng thống cao cấp.
“Anh Claire, tôi ở phòng 2216, anh có chuyện gì, có thể tới gõ cửa tìm tôi bất cứ lúc nào”, An Mạc Hạ đưa Claire đến cửa phòng, lễ phép nói.
“OK, nhưng buổi tối tôi cũng không có việc gì cả, tôi sẽ không quấy rầy giấc mộng đẹp của cô An Mạc Hạ đâu”, dứt lời, Claire dang tay ra, muốn ôm tạm biệt An Mạc Hạ.
An Mạc Hạ biết đây là phép lịch sự của người phương Tây, nên cũng không nghĩ nhiều, chuẩn bị ôm lại, nhưng đúng lúc này, hành lang yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng đóng cửa nặng nề.
Đương nhiên Claire và An Mạc Hạ không ôm tiếp nữa, hai người đều nghi ngờ nhìn về hướng phát ra âm thanh, nhưng chỉ kịp thấy cửa phòng 2218 bay ra một lớp bụi mỏng.
An Mạc Hạ cạn lời thầm liếc mắt, không ngờ tới tầng này mà còn có người không có lịch sự như vậy.
“Xin lỗi, anh Claire, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại thông báo cho lễ tân, để bọn họ nói chuyện với khách phòng 2218, bảo người đó cẩn thận chút, không quấy rầy anh nghỉ ngơi”, An Mạc Hạ ngại ngùng nói.
Claire nhún vai, cũng không mấy hứng thú ôm An Mạc Hạ. Sau khi tạm biệt cô, anh ta đi vào phòng.
An Mạc Hạ cũng trở về phòng mình, hít sâu một hơi, nằm lên chiếc giường cao cấp mềm mại.
Wow, đây chính là phòng tổng thống một đêm mấy trăm nghìn tệ, trước kia cô còn không dám mơ tới!
Những chuyện xảy ra gần đây cứ như là mơ vậy, khiến cho An Mạc Hạ đang nằm trên giường cảm thấy hốt hoảng, đầu cũng rối loạn.
Mấy tháng trước, cô vẫn là một người bạn gái “mẹ già” vì “nuôi” Giang Doãn Hâm mà đầu tắt mặt tối, bôn ba khắp nơi. Không ngờ, mới qua mấy tháng ngắn ngủi, cô đã thay đổi, không chỉ hình tượng cá nhân đổi mới hoàn toàn, mà còn tìm được một công việc mà rất nhiều người mơ ước, trở thành một cô gái hiện đại xinh đẹp, quyến rũ, độc lập, tự cường. Bây giờ cô lại nhờ công việc này, tiến vào khách sạn cao cấp mà trước kia mình không dám nghĩ tới.
Quả nhiên, ở chung với tên cặn bã không thương mình chỉ kéo mình tụt lại sau, khiến mình tệ hại hơn thôi, chỉ có độc lập tự cường mới có thể khiến cuộc sống của mình tốt đẹp hơn, cũng có thể gặp được một người đàn ông tốt hơn.
Nghĩ tới đây, trong đầu An Mạc Hạ không tự chủ được hiện lên gương mặt Chu Dịch Phong. Anh không chỉ đẹp trai đến mức không thể bắt bẻ được gì, mà chỉ cần anh nhíu mày hay cười một tiếng thì đều nhanh chóng chui vào đầu cô như một cảnh phim. Anh không phải là người đàn ông tốt mà mình muốn gặp đó chứ?
Suy nghĩ ấy vừa xuất hiện, An Mạc Hạ đã sợ hãi lập tức ngồi bật dậy. Rốt cuộc cô đang nghĩ linh tinh cái gì vậy chứ? Người sau này ở bên cô là ai thì cũng không thể là Chu Dịch Phong! Cô nhất định hỏng não rồi nên mới nghĩ bậy bạ như vậy!
An Mạc Hạ hít sâu một hơi, quyết định đi tắm nước nóng để thả lỏng. Nhất định là gần đây cô quá mệt mỏi nên mới có nhiều suy nghĩ kì lạ như vậy. Cô nên nhân cơ hội này, hưởng thụ phòng tắm của khách sạn đắt tiền.
Cô cầm áo ngủ đi vào phòng tắm. Phòng tắm này rộng rãi, thoáng đãng hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Tất cả mọi thứ đều là tự động, bồn cầu tự động, bồn tắm tự động, vòi sen tự động, hệ thống sưởi tự động,… Thậm chí còn có cả tủ rượu tự động đặt bên cạnh bồn tắm, thuận tiện cho khách vừa tắm vừa thưởng thức một ly.
An Mạc Hạ không có tiền đồ nghiên cứu hồi lâu rồi mới cởi quần áo ra, bước chân vào bồn tắm.
Nước ấm dâng lên qua cổ, khiến An Mạc Hạ cảm thấy cả người thoải mái. Trong bồn tắm cồn có nút ấn để thả cánh hoa. An Mạc Hạ nhẹ nhàng chạm vào, bồn tắm lớn nhanh chóng rải đầy cánh hoa hồng tỏa hương thơm ngát, khiến người đang ngâm trong bồn thoải mái tinh thần.
An Mạc Hạ tìm một vị trí thoải mái, tựa đầu vào thành bồn tắm, nhắm mắt lại, bắt đầu hưởng thụ cảm giác thư thái của việc tắm rửa mang lại. Bất tri bất giác, cô mơ màng ngủ mất.
Cũng không biết qua bao lâu, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ, đánh thức An Mạc Hạ đang say giấc nồng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!