An Mạc Hạ càng nghĩ càng sợ, đến lúc cầm vào chốt cửa phòng tay vẫn còn hơi run.
Cô định giả vờ như không nghe thấy nhưng tiếng gõ cửa càng lúc càng gấp gáp giống như nếu người trong phòng không mở cửa thì anh ta sẽ không dừng lại.
An Mạc Hạ cố gắng bình tĩnh lại nghĩ ở hành lang có camera giám sát, hơn nữa nhân viên phục vụ cũng túc trực 24/24, cho dù Claire định quấy rối cô thì cô cũng có thể chạy trốn được.
Nhưng nếu Claire thật sự có chuyện muốn tìm mà cô lại cố ý phớt lờ thì ngày mai chắc chắn sẽ bị phản hồi tới Lục Hiểu Như, vậy thì công việc này coi như cũng mất luôn, cái gì mà phụ nữ hiện đại tự cường không sợ thử thách mà đi đâu cũng gặp chuyện rắc rối vậy.
Nghĩ vậy An Mạc Hạ nghiến răng nghiến lợi lấy hết can đảm mở cửa phòng.
Cửa vừa mở, An Mạc Hạ vẫn chưa nhìn rõ người đứng ngoài cửa là ai thì một thân hình cao lớn nhanh chóng lao vào sau đó đóng sầm cửa lại.
An Mạc Hạ sợ hãi lảo đảo lùi lại phía sau mấy bước, cô vừa định la lên thì bị một đôi tay lớn bịt miệng lại.
"Ư ư ư…", cô mở trừng mắt nhìn, cơ thể không ngừng giãy dụa trong vòng tay của người kia, trong lòng cô gào thét quả này xong đời rồi, xem ra tên Claire này thật sự là một tên mặt người dạ thú, lần này thì không ai có thể giúp cô thật rồi!
Trong lúc An Mạc Hạ đang tuyệt vọng thì một giọng nói trầm thấp dễ nghe của người đàn ông vang lên: "Đừng có la, là tôi", nói xong người đàn ông kia thả An Mạc Hạ ra, quay người lại đứng trước mặt cô.
An Mạc Hạ thấy người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, không khỏi kinh ngạc trợn tròn mắt: "Anh, anh, anh, Chu Dịch Phong, sao anh lại ở đây!"
Chu Dịch Phong nhếch mép nở nụ cười xấu xa: "Sao thế, cháy nhà ra mặt chuột nhé, chột dạ à?"
"Tôi, tôi có chột dạ đâu", An Mạc Hạ nhìn lảng đi chỗ khác: "Tôi trở về sớm hơn dự định không được à".
Chu Dịch Phong khoanh tay lại chẳng thèm tranh luận với An Mạc Hạ, chỉ chậm rãi bước tới bên bàn trà cầm tấm thẻ nhân viên màu xanh lam lên giơ trước mặt An Mạc Hạ nói: "Thế đây là cái gì? Ở bên trên có ghi nhân viên phòng quan hệ công chúng tập đoàn Chu Thị, tôi không biết hôm nay phòng quan hệ công chúng cử người đi công tác ở thành phố Bạch Dương đấy".
"Tôi…", An Mạc Hạ bị Chu Dịch Phong vạch trần không nói được câu nào chỉ có thể hậm hực cúi đầu: "Được rồi, tôi lừa anh là lỗi của tôi, nhưng anh cũng có cần nửa đêm nửa hôm giả thần giả quỷ xông vào phòng người ta như vậy không!"
An Mạc Hạ hùng hồn nói, ngẩng cao đầu cướp thẻ nhân viên trong tay Chu Dịch Phong, tỏ vẻ tức giận.
"Lại còn vừa ăn cắp vừa la làng cơ đấy", Chu Dịch Phong nhún vai, quay người bước tới ghế sofa ngồi xuống: "Tôi nói là tôi đến giúp cô đấy, cô tin không?"
Giúp cô?
An Mạc Hạ nghi ngờ nghiêng đầu, đêm hôm khuya khoắt không ở nhà ngủ còn nói đến giúp cô? Chu Dịch Phong định lừa ma à!
"Tôi vẫn đang yên ổn, cần anh phải giúp cái gì vậy kìa, chẳng lẽ tôi đi ngủ cũng cần anh giúp sao?", An Mạc Hạ tức giận nói.
Ai ngờ Chu Dịch Phong đưa ánh mắt xấu xa lướt nhìn cơ thể của cô rồi cười khẩy: "Nếu cô muốn tôi giúp cô ~ đi ~ ngủ cũng thì tôi cũng không có ý kiến gì".
Mặc dù Chu Dịch Phong không nối những lời lẽ dâm tục nhưng với khuôn mặt xấu xa kia, lại thêm việc anh cố ý kéo dài chữ đi ngủ khiến An Mạc Hạ đỏ ửng cả mặt.
Ý thằng cha này là như thế nào!
Một lát sau An Mạc Hạ mới tức giận nói: "Chu Dịch Phong, anh mau ra ngoài đi, nếu anh không ra ngoài tôi gọi điện cho lễ tân cho bảo vệ lên đuổi anh ra ngoài đấy".
Chu Dịch Phong chẳng thèm để ý đến lời cảnh cáo của An Mạc Hạ: "Cô dựa vào cái gì mà đòi bảo vệ lên đuổi tôi ra ngoài?"
"Vì tôi là khách hàng của bọn họ, còn anh không phải".
"Vậy thì ngại quá, tôi ở phòng 2218 bên cạnh", nói xong Chu Dịch Phong lấy ra một tấm thẻ phòng rồi khua khua trước mặt An Mạc Hạ.
An Mạc Hạ kinh ngạc há hốc miệng, trong đầu cô đột nhiên nhớ ra lúc cô và Claire ôm nhau có nghe thấy tiếng đóng cửa phát ra từ phòng 2218, thì ra là do tên Chu Dịch Phong giả thần giả quỷ!
Trong lòng An Mạc Hạ đột nhiên có một cảm xúc kỳ lạ, lúc vừa rồi chắc chắn là Chu Dịch Phong cố ý canh thời gian đóng cửa, chẳng lẽ do anh không vui khi cô và Claire ôm nhau sao?
Nghĩ vậy trong lòng An Mạc Hạ lại có chút vui mừng khóe miệng không tự chủ được khẽ cong lên.
"Này, Chu Dịch Phong, cho dù anh là khách của khách sạn này thì làm sao chứ, chẳng lẽ lại có quyền xông vào phòng khách khác nửa đêm như thế này à?"
Đúng lúc An Mạc Hạ định kéo người đàn ông đang ngồi trên sofa này ra thì bên ngoài lại có tiếng gõ cửa.
Động tác của An Mạc Hạ chợt ngừng lại, cô nhìn Chu Dịch Phong một cái.
Chu Dịch Phong dường như đã đoán được sẽ có người gõ của phòng An Mạc Hạ cậy, anh đưa tay tay trỏ lên miệng làm động tác im lặng, ý bảo An Mạc Hạ đừng lên tiếng sau đó khẽ nói vào tai cô: "Tôi đến giúp cô thật mà, tôi trốn vào nhà tắm của cô một lát, cô ra mở cửa đi, Claire đang ở ngoài đó".
Nói xong anh không đợi An Mạc Hạ đồng ý đã phi như bay vào nhà tắm rồi đóng cửa lại.
An Mạc Hạ vẫn đứng im , trong đầu toàn dấu hỏi chấm, tên Chu Dịch Phong này rốt cuộc định làm trò gì vậy?
Nhưng ánh mắt cô vẫn nhìn ra phía ngoài cửa, trong lòng hơi chột dạ, vừa rồi Chu Dịch Phong bảo Claire ở bên ngoài, sao anh biết được vậy? Hơn nữa tại sao Claire lại đến phòng cô muộn như thế này?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!