Vừa nói, ánh mắt Chu Dịch Phong vừa lóe lên sự nguy hiểm, anh bước từng bước lại gần An Mạc Hạ.
An Mạc Hạ chỉ cảm thấy căng thẳng, Chu Dịch Phong dùng ngón trỏ và ngón cái niết cằm cô, ép cô nhìn về phía mình: "Cô nói xem có đúng không, phu nhân của tôi".
Vừa dứt lời, anh đột nhiên cúi người, tóm lấy đôi môi của cô, khẽ cắn một cái để cảnh cáo.
An Mạc Hạ bị đau khẽ kêu một tiếng, não vì cơn đau bất ngờ ập đến nên tỉnh táo lại.
Cô vốn cảm thấy mình hơi đuối lý, nhưng bây giờ chỉ cảm thấy tức giận, rốt cuộc tên Chu Dịch Phong này có ý gì, bọn họ chẳng qua chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi mà, cô rõ ràng có quyền đuổi anh ra ngoài.
Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ liền tức giận giãy giụa, cố thoát khỏi gọng kìm của người đàn ông: "Chu Dịch Phong, anh bớt được voi đòi tiên đi, chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, anh đâu phải không biết đến chuyện này".
"Chúng ta đều biết, nhưng người ngoài không biết, tôi nhớ trên hợp đồng viết rõ, trước mặt người ngoài chúng ta phải ra vẻ nồng thắm, vậy nên tôi ngủ trong phòng cô, cho dù người khác có thấy cũng là chuyện đương nhiên mà", Chu Dịch Phong nói khá có lý.
An Mạc Hạ bị giọng điệu bình tĩnh của anh làm cho cạn lời, lý do quái gì thế này?
"Chu Dịch Phong, được được được, coi như là anh nói đúng, nhưng bây giờ tôi đang trong giờ làm việc, anh không thể giúp tôi chuyện này sao?", An Mạc Hạ thấy không cứng rắn được, chỉ có thể mềm mỏng thuyết phục.
Chu Dịch Phong nghe giọng nói cầu khẩn của cô, cuối cùng cũng không nỡ làm cô khó xử, vậy nên chỉ đành từ bỏ ý tưởng trêu chọc cô, anh quay người đi về phía cửa.
An Mạc Hạ đứng đó hơi sững sờ, cô cứ tưởng sẽ tốn một đống thời gian để thuyết phục, không ngờ Chu Dịch Phong dễ thuyết phục đến vậy, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng cảm thấy hơi kỳ lạ.
Tên này cũng biết suy xét đến cảm nhận của cô sao.
Người đàn ông cao to đi đến cửa, sau đó từ từ mở cửa ra, cuối cùng anh lại quay đầu dặn dò An Mạc Hạ một câu: "Tôi đoán Claire chắc sau 9 giờ mới đến tìm cô, nếu cô rảnh rỗi thì ngủ một lúc đi", nói xong Chu Dịch Phong mới bước ra khỏi cửa.
Bước đi vững chãi của anh xa dần, cho đến khi nghe thấy tiếng tiếng đóng cửa của phòng 2218 vang lên, An Mạc Hạ mới tiến lên đóng chặt cửa lại, thả lỏng người nằm xuống chiếc sofa làm bằng da thật ở phòng khách.
Nói thật lòng, đêm nay cô mệt quá, may mà tất cả công việc đều được Chu Dịch Phong giúp đỡ xử lý.
An Mạc Hạ thở phào một hơi, xử lý đống hồ sơ trên tay, thấy vẫn còn sớm, mới sáu giờ hơn, vậy nên cô liền đi đến chiếc giường giữa phòng nằm xuống, sững sờ nhìn trần nhà được thiết kế cao cấp.
Nhưng người phụ nữ nằm trên giường không có hứng thú nhìn ngắm trần nhà, trong đầu cô chỉ toàn là gương mặt của Chu Dịch Phong, còn cả cảm giác khi anh hôn cô, sự ấm áp xen lẫn lạnh lẽo khiến An Mạc Hạ không quên nổi độ ấm và cảm giác tiếp xúc khi đó.
Cứ như vậy, cô từ từ chìm vào giấc ngủ.
Nhưng cô ngủ cũng không yên, vừa mới ngủ không lâu, trợ lý đến thành phố An Lâm cùng Claire – Linda đến tìm An Mạc Hạ, đúng như những gì Chu Dịch Phong đã nói, cô ta đến để "cảnh cáo" An Mạc Hạ không được nói chuyện Claire bị mộng du ra, còn bảo An Mạc Hạ phải phối hợp với hành động khi mộng du của anh ta.
Nếu không có Chu Dịch Phong nhắc nhở, chắc chắn cô sẽ cho rằng trợ lý của Claire đang đùa cô.
Sau khi trợ lý Linda rời đi, An Mạc Hạ lại ngủ mê man, sau đó chợt tỉnh giấc vì tiếng gõ cửa.
Cô từ từ mở đôi mắt ngái ngủ ra, bên ngoài trời đã sáng, ánh sáng lọt qua rèm cửa chiếu lên giường, ánh sáng mờ ảo mê đắm con người.
Cô bất chợt ngồi dậy, nhìn chiếc điện thoại bên cạnh, đã chín giờ ba mươi lăm phút, lúc này cô mới vội vàng đi ra cửa.
Không ngờ là Claire đứng ngoài cửa.
"Cô An, chào buổi sáng", Claire nhiệt tình chào hỏi cô.
An Mạc Hạ lập tức mỉm cười đáp: "Chào buổi sáng anh Claire, tối qua anh ngủ ngon không? À, tôi bảo nhân viên phục vụ của khách sạn đưa đồ ăn đến phòng anh nhé, không biết anh ăn sáng chưa?"
"Giường của khách sạn thoải mái quá, tôi rất hài lòng, bữa sáng cũng rất ngon, tôi vừa ăn xong", vừa nói, Claire vừa giơ ngón tay cái về phía An Mạc Hạ: "À, đúng rồi, cô An, công việc tôi sắp xếp cho cô lúc chiều tối qua cô làm xong chưa?"
Nghe thấy Claire hỏi vậy, An Mạc Hạ chỉ cảm thấy tiêu đời rồi, bị Chu Dịch Phong nói trúng rồi, tên Claire này không chỉ bị mộng du mà ký ức còn hỗn loạn, nếu không có Chu Dịch Phong nhắc trước, chắc cô đã nghi ngờ tên này có vấn đề về thần kinh.
An Mạc Hạ tự tin hất cắm cười nói: "Đương nhiên tôi phải xử lý việc anh Claire giao cho đầu tiên rồi, bây giờ tôi sẽ sắp xếp lại một chút rồi đưa cho anh", nói xong, An Mạc Hạ liền quay người đi đến bàn trà, sắp xếp lại đống tài liệu đưa cho Claire.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!