Sau khi tạm biệt Giang Doãn Hâm, An Mạc Hạ không về nhà mà đến nhà vệ sinh ở gần đó, dùng kem che khuyết điểm che dấu tay đỏ hồng trên mặt, mặc dù vẫn cảm thấy hơi đau, nhưng vì xử lý Bạch Tô Nghi, An Mạc Hạ vẫn cảm thấy thoải mái.
An Mạc Hạ nhìn giờ, đã hơn năm giờ chiều rồi, cô không muốn về nhà nấu cơm nữa, nghĩ một lúc quyết định gọi điện bảo Chu Dịch Phong ra ngoài, cô sẽ mời anh bữa cơm.
Có điều An Mạc Hạ gọi cho anh mấy cuộc, đối phương vẫn không nghe máy, cô hơi không yên tâm, Chu Dịch Phong vừa hồi phục, chắc cơ thể không xảy ra vấn đề gì nhỉ?
Nghĩ đến đây, trái tim An Mạc Hạ đập mạnh lên, sau đó cô liên tục gọi điện cho Chu Dịch Phong, cuối cùng đầu dây bên kia vang lên giọng nói lạnh lùng của anh.
"An Mạc Hạ, có chuyện gì sao?"
An Mạc Hạ bị giọng điệu của Chu Dịch Phong làm cho giật mình, đầu cô lập tức quay mòng mòng, không nhớ mình đã đắc tội người đàn ông này chỗ nào, chẳng nhẽ vì chuyện hôm qua nên anh giận cô?
Không thể nào, hôm qua bọn họ làm hòa rồi mà.
An Mạc Hạ bối rối nhíu mày, mất một lúc mới nói khẽ: "Chu Dịch Phong, à, tối nay tôi không về nhà nấu cơm, muốn mời anh ra ngoài ăn".
Đối mặt với Chu Dịch Phong, An Mạc Hạ chợt biến thành chú thỏ nhỏ mềm yếu ấm áp, không biết vì khí thế quanh người anh quá mạnh, hay là vì gan của An Mạc Hạ nhỏ nữa.
"Tại sao phải mời tôi ăn, em gặp chuyện gì vui sao?", An Mạc Hạ như đọc được suy nghĩ của cô, có điều không biết có phải An Mạc Hạ cảm giác nhầm không, cứ cảm thấy giọng điệu của anh ghen ghét buồn bực, khiến người nghe khó chịu.
"À, đúng là có chuyện vui", An Mạc Hạ thành thật nói, nhưng cô chưa kịp nói nguyên nhân khiến cô vui, giọng Chu Dịch Phong ở đầu dây bên kia lại trầm xuống, khiến An Mạc Hạ cảm thấy cách một đầu dây điện thoại cũng cảm nhận được vẻ lạnh lùng bao quanh người anh.
"Nhưng hôm nay tôi không vui lắm".
An Mạc Hạ vốn đang vui vẻ như bị tạt một gáo nước lạnh, nhất thời không biết phải nói gì, hai người rơi vào im lặng.
Cuối cùng vẫn là An Mạc Hạ phá vỡ bầu không khí im lặng này: "Ồ, vậy à, vậy thì thôi..."
Giọng điệu của cô rõ ràng khá buồn, An Mạc Hạ lập tức cảm nhận được, khuôn mặt vốn âm trầm chợt dịu dàng hơn mấy phần, thực ra cô không muốn trút cơn giận lên người An Mạc Hạ, nhưng chiều nay nhìn thấy cảnh này ở cổng khách sạn quốc tế Hoa Phẩm khiến anh nhức mắt.
Anh vốn đến khách sạn quốc tế Hoa Phẩm cùng Cố Hi Dương bàn chuyện làm ăn quan trọng, khi Cố Hi Dương lái xe đưa anh rời đi liền nhìn thấy một người đàn ông ôm lấy bóng người quen thuộc, chỉ một cái liếc mắt, anh lập tức nhận ra bóng người quen thuộc đó là An Mạc Hạ, cảm giác ghen tuông lập tức lan tràn.
Lúc trước Chu Dịch Phong không thể hiểu nổi việc ghen, nhưng bây giờ khi anh rơi vào tình cảnh này, anh mới hiểu được suy nghĩ của những người đó, hóa ra anh cũng chỉ là người bình thường, có thất tình lục dục như bao người khác, cũng vì một người phụ nữ mà ghen.
Vậy nên khi nhìn thấy An Mạc Hạ ôm ấp một người đàn ông khác, anh mới bảo Cố Hi Dương cố ý bấm còi phá An Mạc Hạ và Giang Doãn Hâm, rồi bảo Cố Hi Dương dùng kỹ thuật lái xe đỉnh cao hất nước bẩn lên người Giang Doãn Hâm.
Đương nhiên, càng khiến Chu Dịch Phong nổi giận là hôm nay An Mạc Hạ vô cùng cùng vui, lại còn mời anh đi ăn cơm!
Được ôm ấp bạn trai cũ khiến cô vui vậy sao?
Chu Dịch Phong khẽ thở dài, có điều nghe thấy giọng điệu thất vọng của An Mạc Hạ, cuối cùng vẫn không làm khó cô, anh khẽ ho, lạnh lùng hỏi: "Hôm nay tôi không vui không có nghĩa tôi không cần ăn cơm, nói đi, em muốn mời tôi ăn món gì?"
An Mạc Hạ bị lời Chu Dịch Phong nói làm cho sững sờ, người ta nói lòng dạ phụ nữ sâu như đáy biển, cô đột nhiên cảm thấy người đàn ông này cũng khó hiểu như vậy, An Mạc Hạ nhất thời vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy khó chịu, Chu Dịch Phong có lúc thật khó nắm bắt.
"Anh muốn ăn gì?", An Mạc Hạ hỏi.
"Tôi không đặc biệt muốn ăn gì cả, em tự quyết định đi".
"Ừ, được rồi", An Mạc Hạ gật đầu, tròng mắt đảo qua, nhanh chóng nghĩ ra một ý: "Ăn ở nhà hàng trên nước lần trước chúng ta chưa có cơ hội ăn đi, anh thấy thế nào?". Mặc dù đắt thật, có điều hôm nay An Mạc Hạ thực sự rất vui, sẵn sàng bỏ tiền, cùng lắm đến lúc đó lại cố gắng kiếm tiền là được, dù sao bây giờ thu nhập của cô cũng khá ổn.
Chu Dịch Phong không có ý kiến gì với lời đề nghị của cô, vì bữa cơm này anh cũng không định để An Mạc Hạ trả tiền, vậy nên không khách khí đồng ý luôn: "Được, vậy tôi đi đón cô, bây giờ cô đang ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!