Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt - Cố Tích Niên

Nghe vậy, sắc mặt của Triệu Khiết Vũ lập tức thay đổi, cô nhóc này đã biết rồi sao? Hừ, hóa ra là về đây khởi binh hỏi tội à! Bà ta bình tĩnh lại rồi nói: “Tôi không biết cô đang nói gì. Chuyện đã trôi qua năm năm, cô thích nói sao thì nói, tôi cũng chẳng thèm quan tâm cô đã kết hôn hay là đã ly hôn. Mặc dù tôi là mẹ của cô, nhưng tôi cũng chỉ là mẹ kế của cô mà thôi, chúng ta không có quan hệ huyết thống, tôi cũng không muốn quan tâm đến chuyện của cô!”

Tích Niên mặt không biến sắc, cô sớm biết sẽ có câu trả lời như vậy, chơi xấu, không thừa nhận à. Hừ! Dù sao hôm nay cô trở về cũng không phải để khởi binh hỏi tội.

“Bà tưởng tôi về đây khởi binh hỏi tội à?” Tích Niên cười hỏi.

Triệu Khiết Vũ lập tức nghẹn lời, đã năm năm trôi qua, con khốn này đã trở nên càng ngày càng thẳng thắn rồi, nanh vuốt này có vẻ sắc bén hơn năm năm trước nhiều, đôi mắt nhỏ nhìn chòng chọc, chẳng lẽ còn có thể ăn thịt bà ta chắc?

Bà ta cũng ngồi bắt chéo chân, trừng mắt lại Tích Niên với dáng vẻ trịch thượng: “Ha, vậy cô đừng vòng vo nữa, có chuyện gì thì nói thẳng đi!”

“Được, tôi chính là thích thẳng thắn, và mong rằng lát nữa bà tốt nhất cũng thẳng thắn chút.” Tích Niên cười nói, sau đó đưa mắt nhìn lên lầu, theo thói quen tìm kiếm căn phòng bố từng ở.

Triệu Khiết Vũ cũng nhìn lên theo, làm gì vậy? Dáng vẻ bí ẩn, bà ta không tin, cô còn có thể giở trò gì chắc?

Bà ta trịch thượng nói: “Chuyện gì, nói đi!”

“Bố tôi ở đâu? Tôi muốn gặp bố!” Giọng nói của cô trầm xuống, ánh sáng trong mắt cũng trở nên vô cùng âm u, câu hỏi này đã đè nén trong lòng suốt năm năm, cô vẫn luôn nhẫn nhịn và chịu đựng.

Sắc mặt của Triệu Khiết Vũ trở nên khó coi: “Tôi đã nói với cô từ lâu rồi, bố cô bị bệnh, là một căn bệnh rất nghiêm trọng, hiện đang dưỡng bệnh ở nước ngoài.”

“Bà dùng lý do này đã lừa dối tôi năm năm rồi, bà cảm thấy tôi sẽ tin sao? Nếu bố tôi thực sự bị bệnh, vậy bà nói xem bố tôi bị bệnh gì? Bà nói ông ấy đang dưỡng bệnh ở nước ngoài, vậy đó là nước nào và bệnh viện nào, nếu bà có thể nói rõ ràng đầu đuôi gốc ngọn thì có lẽ vẫn còn chút sức thuyết phục.”

“Cô nói vậy là sao, không tin tôi à? Tôi nói ông ấy đang dưỡng bệnh thì chính là đang dưỡng bệnh! Bác sĩ từng nói rằng hiện giờ bố của cô cần phải tĩnh dưỡng, không thể bị bất kỳ người nào quấy rầy, ngay cả cô cũng không được.”

“Ha… Bà có thể nói cho tôi biết, nhưng tôi không chắc sẽ đi gặp bố tôi, ít nhất tôi cũng được cái yên lòng.” Tích Niên mỉm cười nói, tất cả những lời nói của Triệu Khiết Vũ đều đang lặp lại lời nói của năm năm trước, căn bản không có gì để tin và cũng không cần thiết phải so đo, cô đã chuẩn bị từ trước với đáp án như vậy rồi nên đương nhiên không xem trọng.

Triệu Khiết Vũ đã bình tĩnh trở lại, gọi cô người làm: “Trà.”

“Vâng.” Cô người làm lui xuống, không bao lâu sau thì mang hồng trà tới và pha ở bên cạnh.

Tích Niên liếc nhìn hồng trà đang pha, rũ mắt cười: “Bà Triệu, ý của bà là không muốn nói cho tôi biết tung tích của bố tôi sao?”

“Không phải tôi không muốn mà là không thể, cô cũng không thể trách tôi được, tôi cũng có nỗi bất lực của mình.” Triệu Khiết Vũ nhún vai.

Lúc này trà đã pha xong, bà ta tao nhã cầm tách hồng trà lên.

Tích Niên thong thả cười: “Bà Triệu, bây giờ bà còn có tâm trạng uống trà à?”

“Tại sao tôi lại không có tâm trạng?” Mặc dù thực sự rất mất hứng khi thấy con khốn này trở về, nhưng bà ta không thể vì vậy mà làm tổn hại sức khỏe, dù sao thì đối phương chỉ là một cô nhóc mà thôi, hừ, bà ta nhúc nhích ngón tay một cái là có thể hạ gục cô rồi!

Đôi mắt phượng ngước lên bắt gặp đôi mắt của Triệu Khiết Vũ: “Nghe nói hôm nay tập đoàn Cố thị đã ký kết một bản hợp đồng với tập đoàn Ngải Âu trực thuộc doanh nghiệp Hạ thị đúng không!”

Khi cô nói như vậy thì Triệu Khiết Vũ mới ngây người, lập tức nhìn Tích Niên: “Tại sao cô biết? Cô theo dõi tôi à?”

“Theo dõi, nói gì vậy. Tôi chỉ là biết được một chút tin tức mà thôi, nghe nói trạng thái của bà hôm nay không tốt lắm! Sức khỏe yếu như vậy mà còn đi ký hợp đồng, không sợ ký sai hợp đồng sao?” Tích Niên hỏi.

“Ồ… Cô biết nhiều thật đấy, nhưng cô cho rằng tôi có thể ký sai hợp đồng chắc? Cô đúng là buồn cười!” Triệu Khiết Vũ nói đến đây, còn định mỉa mai tiếp nhưng thấy Cố Tích Niên cười quái lạ như vậy, bà ta dường như đã vô thức cảm thấy điều gì đó, lập tức đứng dậy, vội vàng lấy bản ký kết và hợp đồng của hôm nay ra.

Lo lắng mở hợp đồng ra xem.

Còn Tích Niên thì nhàn nhã ngồi ở đó, ngoắc ngón tay gọi cô người làm: “Rót cho tôi một tách trà. Cảm ơn.”

Cô người làm sửng sốt, cũng không biết đây là cục diện gì, không dám đắc tội gì hết, chỉ đành cung kính rót hồng trà và đưa cho cô.

Cục diện như thể đã trở thành hoán đổi nhân vật vậy, Tích Niên bắt chéo chân, trịch thượng uống trà, một đôi mắt phượng tựa như thờ ơ nhìn thấu mọi thứ.

Triệu Khiết Vũ ở bên cạnh xem tài liệu, càng lúc càng trở nên kích động, bà ta lập tức đập bản hợp đồng lên bàn: “Đây, đây là chuyện gì vậy!”

Bà ta không phải không chú ý, đã đưa ra một cái giá đắt đỏ mới lấy được miếng đất này từ Hạ Ngôn, nhưng chuyện gì đã xảy ra vậy, giá ban đầu của bà ta bây giờ lại trở thành gấp hai! Đây đúng là một cái giá trên trời!

Tại sao giá cả lại thay đổi? Rõ ràng đã xem qua trước khi ký kết, giá cả không hề sai, tại sao bây giờ giá cả thay đổi rồi?

Cố Tích Niên bình thản cười, có thể nhìn thấy sự kích động trong mắt của Triệu Khiết Vũ, vốn dĩ chính là một cái giá đắt đỏ, mà cô lại tiện tay tăng giá lên gấp đôi, Triệu Khiết Vũ có thể không sốt ruột sao!

Nhìn thấy Cố Tích Niên cười, Triệu Khiết Vũ chẳng màng đến hình tượng, tức giận nói: “Làm sao cô biết? Có phải cô đã ngấm ngầm làm gì đó không?”

“Bây giờ truy cứu những điều này có ích sao? Bà đã ký hợp đồng có giá trên trời này với Hạ Ngôn rồi, nên bà phải chịu trách nhiệm về chuyện này!”

“Cô… Cô… Chắc chắn là cô làm, chắc chắn là cô làm!”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận