“Cố Tích Niên, cô câm miệng, mặc dù cô là con gái của ông Cố, nhưng nơi này là công ty, là nơi để bàn những chuyện nghiêm túc, không thể chấp nhận một con nhóc như cô ở đây quấy rối! Mau ra ngoài, mau đi ra ngoài, đừng ở đây quấy rối cuộc họp nữa!” Triệu Khiết Vũ kích động nói, giọng nói cũng có phần run rẩy.
Chỉ có Tích Niên vẫn bình tĩnh như lúc đầu: “Mẹ ơi, mẹ gấp cái gì vậy? Dựa theo lẽ thường mà nói, con không phải người trong công ty, quả thực không có tư cách tham dự vào cuộc họp của công ty, nhưng với tư cách là con gái của bố con thì con chắc chắn không thể đứng nhìn công ty bị phá hủy trong chốc lát được!”
“Vớ vẩn, làm sao công ty có thể bị phá hủy trong chốc lát chứ? Mau ra ngoài!”
Ông nội Vương ho khan vài tiếng: “Bé Niên, cháu đang nói cái gì vậy? Làm sao công ty có thể bị phá hủy trong chốc lát thế?”
Tích Niên nhìn ông nội Vương, lễ phép cúi đầu xuống rồi nói: “Ông nội Vương, ông đừng nóng vội, cháu vẫn chưa nói xong đâu. Công ty của chúng ta ban đầu đã dùng giá cả cao ngất để mua miếng đất này, nhưng đáng tiếc thay, Tổng giám đốc Triệu của chúng ta đã bất cẩn ký nhầm hợp đồng, đã đưa ra mức giá gấp đôi để mua miếng đất này!”
“Cái gì? Giá gấp đôi? Vậy, vậy thì quá nhiều rồi!”
“Tại sao có thể dùng giá gấp đôi chứ? Đây đúng là mức giá viển vông.”
Những người trong hội đồng quản trị cũng không thể tưởng tượng nổi nói, phải biết rằng một đồng gấp đôi lên thì chỉ là hai đồng mà thôi, mười nghìn gấp đôi lên thì chính là hai mươi nghìn, nhưng một trăm triệu gấp đôi lên, chính là hai trăm triệu. Cái số nhiều ra đó không phải là một khoản nhỏ, huống chi miếng đất này trị giá vài trăm triệu, nếu gấp đôi lên thì gần như khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Triệu Khiết Vũ lập tức trở nên sốt ruột: “Mọi người đừng nóng vội, đừng nghe cô ta nói bậy, chúng ta về sau hẵng nói đến chuyện này.”
“Mẹ ơi, chuyện này không thể trì hoãn được đâu, các thành viên hội đồng quản trị cũng đang lo lắng đây! Nếu mẹ cảm thấy con là đang nói bậy, vậy mẹ lấy bản hợp đồng đã ký với Tổng giám đốc Hạ ra xem thì không phải rõ ràng dễ hiểu rồi sao? Như thế thì chính là con vu khống cho mẹ.” Tích Niên mỉm cười nói, trong mắt mang theo vẻ vô tội.
“Đúng vậy, Tổng giám đốc Triệu, đã ký kết rồi thì làm sao cũng có bản hợp đồng chứ, bà lấy bản hợp đồng ra đây xem thì không phải mọi thứ rõ ràng rồi sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Trước áp lực của thành viên hội đồng quản trị, Triệu Khiết Vũ nuốt nước bọt nói: “Tôi đã cất giữ kỹ càng bản hợp đồng rồi, hiện giờ nhất thời vẫn không thể lấy ra được.”
“Ha…” Tích Niên cười, một tay chống lên bàn và nói: “Các thành viên hội đồng quản trị chớ nóng vội, thứ mà bà ta không thể lấy ra, tôi có thể lấy ra được!”
Dứt lời, cô rút một tập tài liệu từ trên người ra, lấy bản tài liệu ra rồi trải bản hợp đồng ở trước mặt tất cả mọi người!
Tất cả những người trong hội đồng quản trị cũng duỗi dài cổ ra nhìn nội dung của bản hợp đồng đó là gì.
“Giấy trắng mực đen, được viết một cách rõ ràng. Mọi người cũng có thể thấy rõ rồi chứ! Trên đây là con dấu của Ngải Âu và con dấu của doanh nghiệp Cố thị chúng ta, với con dấu riêng của Tổng giám đốc!” Tích Niên chỉ vào bản hợp đồng.
“Ừ, đúng vậy! Mức giá đúng là đã tăng gấp đôi, đây là chuyện gì vậy?”
“Tổng giám đốc Triệu, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào? Tại sao lại mua với mức giá tăng gấp đôi? Đây là muốn doanh nghiệp Cố thị chúng ta đền chết, những người trong hội đồng quản trị chúng ta đền chết mà!”
“Tổng giám đốc Triệu! Hôm nay bà nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích!”
Trước sự chỉ trích của mọi người, Triệu Khiết Vũ làm sao còn có thể tiếp tục giữ vẻ bình tĩnh được nữa, chỉ vào bản hợp đồng trong tay Cố Tích Niên và nói: “Giả, cái này là giả, mọi người đừng tin cô ta!” Cái con khốn đáng ghét này lại cầm bản hợp đồng đến công ty gây rối, đây là nhất quyết phải thêm rắc rối cho bà ta mà! Nếu biết trước như vậy thì hồi đó bà ta nên tìm người trừ khử cô!
“Này, cô Cố, cô làm như thế nào có thể đảm bảo rằng thứ trên tay cô là thật?” Lưu Bính – cái người chuyên thích làm rối mọi chuyện nói.
Tích Niên lấy điện thoại ra, ung dung thực hiện cuộc gọi: “Có phải là thật hay không, chúng ta gọi điện cho Tổng giám đốc Hạ hỏi xem không phải là được rồi sao!”
Cuộc gọi đã được kết nối, Tích Niên ấn loa ngoài.
“Alo. Tổng giám đốc Hạ, tôi là Cố Tích Niên.”
“Có chuyện gì.” Trong điện thoại phát ra giọng nói lạnh băng của Hạ Ngôn.
“Chuyện là như vậy, tôi muốn hỏi mức giá mà lúc đó anh ký kết với công ty chúng tôi là bao nhiêu vậy?” Tích Niên nói.
Sau khi Hạ Ngôn thờ ơ nói ra mức giá thì hội đồng quản trị một phen xôn xao.
Tích Niên nói: “Tổng giám đốc Hạ, làm phiền anh rồi, có chuyện gì thì tôi sẽ gọi lại cho anh, như vậy nhé, cúp máy trước đây.”
Triệu Khiết Vũ vốn đang đứng giống như tai vạ ập đến vậy, cả người mất thăng bằng rồi ngồi phịch xuống ghế, sắc mặt tái nhợt, xong rồi! Xong rồi xong rồi, không ngờ con nhóc này lại có quan hệ tốt như vậy với Hạ Ngôn? Không phải Hạ Ngôn đã mất trí nhớ rồi sao? Tại sao còn…
Những người trong hội đồng quản trị cũng không thể ngồi yên được, lập tức có vài người đứng dậy, lợi ích của công ty tương đương với lợi ích của hội đồng quản trị bọn họ mà: “Tổng giám đốc Triệu, bà nhất định phải nói rõ chuyện này!”
“Phải làm sao đây? Chúng ta phải đền với mức giá như vậy đấy!”
“Tổng giám đốc Triệu, bà định giải quyết chuyện này như thế nào?”
Triệu Khiết Vũ cau chặt mày: “Đây, chuyện này, chuyện này… Tôi… Tôi…”
“Bà không có cách giải quyết!” Tích Niên ở bên cạnh nói: “Nhưng tôi thì có!”
Tất cả các thành viên hội đồng quản trị cùng nhìn về phía Cố Tích Niên, mọi người cũng kinh ngạc nhìn cô: “Cô Cố, cô có cách gì để giải quyết?”
“Cách của tôi rất đơn giản, bản hợp đồng tôi đang cầm trên tay chính là bản của Tổng giám đốc Hạ, phải nói rằng Tổng giám đốc Hạ cũng không phải một người nhẫn tâm, sau khi tôi khuyên can mãi thì anh ta đã đưa cho tôi bản hợp đồng ký nhầm giá này.” Cô nói.
“Tổng giám đốc Hạ lại từ bỏ số tiền nhiều ra sao? Đó là khoản không ít tiền đấy!”
Tích Niên gật đầu: “Tổng giám đốc Hạ đã đưa cho tôi xử lý, cũng tức là nói, nếu tôi xé bản hợp đồng này đi thì mọi chuyện sẽ được giải quyết. Nếu tôi giữ nó lại và trả nó cho Tổng giám đốc Hạ, vậy thì doanh nghiệp Cố thị của chúng ta nhất định phải trả cái mức giá cao ngất trời này!”
Đôi mắt của những người trong hội đồng quản trị sáng lên.
“Ôi dào, vậy cô mau chóng xé nó đi đi.”
“Đúng vậy, mau xé nó đi!”
Tích Niên lấy lại bản hợp đồng và giữ ở trên bàn: “Không vội.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!